Mình chưa từng edit truyện, chủ yếu đăng bộ này do vô tình lọt hố nhưng nhà dịch đã ngừng. Truyện có nhiều sai sót mong mọi người bỏ qua mình sẽ cố gắng beta lại nhiều nhất có thể.
Văn án:
“Loại bẩn thỉu ngu xuẩn này cũng xứng làm thông phòng của tôn nhi sao?”
Tiểu công tử Sở Sơn Tầm, người có dung mạo như ngọc, tức giận chỉ thẳng vào Tiểu Đào. Theo lời những nha đầu khác, Sở Sơn Tầm là người tàn bạo, tính tình thất thường, đặc biệt căm ghét những kẻ xấu xí, thô kệch. Tiểu Đào, bị ép buộc bởi người huynh, tẩu(anh trai,chị dâu) độc ác, phải vào Sở phủ làm thông phòng. Đứng trước ánh chiều tà, nàng lo lắng không giữ được tính mạng. Ngày đầu tiên gặp nhau, Sở Sơn Tầm giận dữ vì tổ mẫu tự ý sắp xếp, bắt Tiểu Đào phơi nắng suốt một canh giờ. Sau đó, nàng bị đẩy ra ngoại viện làm những công việc nặng nhọc suốt ba năm. Thấy Tiểu Đào bị đám nha hoàn bắt nạt, hắn không can thiệp, thậm chí còn lấy đó làm thú vui.
Một đêm nọ, Sở Sơn Tầm bị người hạ dược. Trán tuấn lãng rịn mồ hôi, đôi mắt đỏ bừng như thiêu đốt. Đúng lúc ấy, Tiểu Đào xấu xí lại vô tình xông vào nội viện…
Từ đó, nàng trở thành nha hoàn thiếp thân bên cạnh hắn – loại gần gũi nhất, nhưng không bao giờ được sủng ái.
Cho đến khi lão phu nhân đột ngột qua đời, Sở Sơn Tầm bị trục xuất khỏi Sở gia, lưu lạc đầu phố. Tôi tớ tứ tán, duy chỉ có Tiểu Đào – người năm xưa bị hắn khinh thường – cầm cố hết số trang sức được hắn tùy tiện ban thưởng, mỗi sớm dậy thật sớm bán mì hoành thánh kiếm tiền nuôi hắn, miễn cưỡng duy trì cuộc sống hai người.
Nhiều năm sau, thế sự xoay vần, Sở Sơn Tầm trở thành tân khoa Trạng Nguyên, được vạn người ngưỡng mộ. Hắn từ chối hết thảy lời mời của các nhà quyền quý, trong mắt chỉ còn bóng hình một nữ tử tầm thường năm xưa.
“Tiểu Đào, theo ta nhậm chức đi.”
Thanh niên tuấn tú ôn nhã đứng trước cổng tre, cố chấp chờ đợi.
“Ngươi thật sự không thể... yêu ta thêm một lần nữa sao?”
“Đại nhân…” Nữ tử đưa tay che nắng, đầu ngón tay trắng bệch, giọng nhàn nhạt:
“Ngài là minh nguyệt nơi cao xa, còn nô chỉ là nước đọng trong rãnh sâu.”
“Cho ta một cơ hội... được không?”
Sở Sơn Tầm cười khổ, mắt ngập ý hối hận:
“Tiểu Đào, đời này kiếp này, ta chỉ muốn có ngươi.”
【Thì ra, yêu một người đến khắc cốt ghi tâm, là khổ sở đến mức khiến người ta nhớ nhung đến phát cuồng. Nếu không có nàng, cho dù quyền thế vinh hoa khắp trời... cũng chỉ là uổng công.】
PS: Nam chính đẹp trai – nữ chính xấu béo. Giai đoạn đầu nam chính hỗn đản, về sau si tình. Ngoài nam chính còn có rất nhiều cặn bã nam chen vào. Nữ chính không ngốc, chịu khổ nhưng biết tiến lên.
Lập ý: Dù là vịt con xấu xí cũng sẽ có mùa xuân của riêng mình. Chỉ cần kiên trì, lòng tin và nỗ lực không ngừng.
Một câu giới thiệu vắn tắt: Khuynh quốc khuynh thành thần đồng thiếu gia x nha hoàn xấu xí cùng chung hoạn nạn
Từ khóa: Nhân vật chính: Tiểu Đào, Sở Sơn Tầm ┃ Vai phụ: Một đống người Sở gia, mấy nam phụ, huynh tẩu Tiểu Đào