Chương 07: Vọng tưởng
Phúc Đào Nhi không dám liếc hắn một cái, chỉ lặng lẽ bưng chậu bạc đổi nước rửa mặt. Nhớ lại mới vừa rồi bị lão thái thái chê tay không sạch sẽ, nàng cũng chỉ đặt khăn lên thành chậu bên cạnh.
Trời mỗi lúc một oi, nàng lại cúi người tới góc phòng, bỏ thêm nửa canh giờ băng vào đỉnh đồng thú.
Mọi việc vừa xong, Sở Sơn Tầm cũng rửa mặt xong, tự mình cởi áo ngoài ném xuống đất. Nàng khéo léo xoay người, bưng lấy chậu bạc, tiện tay nhặt luôn quần áo, vừa khom lưng đã tính lui nhanh ra ngoài.
Nha đầu này tuy nhìn không thuận mắt, nhưng tay chân lại không đến nỗi vụng về. Nàng lên xuống thu xếp đâu vào đấy, tuy còn chưa quen thói quen của hắn, nhưng cũng không phạm sai lầm. Hắn nhìn người sắp chạy ra cửa, hàng mi dài khẽ giật, giọng kéo dài:
“Chậm lại. Đứng ở đó.”
Phúc Đào Nhi ôm chậu nước, bị lời ấy làm giật mình, vạt áo dính ướt. Nàng lập tức cúi đầu dừng bước, nhưng không thấy hắn nói thêm gì. Giữ mãi tư thế lúng túng ấy, tim nàng đập loạn, bất an không yên.
Chẳng lẽ vị thiếu gia này thật sự chán ghét nàng tới cực điểm, lại định nghĩ ra kiểu tra tấn mới?
Ngay lúc nàng thấp thỏm không yên, giọng thiếu niên lạnh lùng vang lên lần nữa:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT