Hai ngày tiếp theo, Lưu Phi thử rất nhiều cách, muốn đổ tội lên đầu Lý Thu, nhưng vì không gặp may mắn nên không một lần nào thành công. Cô ta cũng không dám làm quá lộ liễu, sợ sẽ khiến đối phương nghi ngờ.
Ngày thứ ba, sau bữa sáng, Lý Thu đến trước cửa phòng Lưu Phi, vén rèm lên, nhẹ giọng hỏi: “Cô suy nghĩ về chuyện kia thế nào rồi? Tối nay là hạn cuối đấy.”
Lưu Phi nghiến răng: “Dù tôi muốn đi với cô ra ngoài, vậy Lặc Khải thì sao?”
"Chuyện của cậu ta dễ giải quyết." Lý Thu lấy từ trong túi ra một gói giấy ném qua: “Trong này là thuốc mê, mỗi lần nửa gói là được. Cô đừng cho uống nhiều quá, uống nhiều quá ngày mai không tỉnh lại được đâu.”
"Tôi biết rồi, cô có thể đi được rồi." Lưu Phi nhìn gói giấy trên tay, trong lòng suy nghĩ miên man. Muốn cô ta nhẫn nhục chịu đựng, tuyệt đối không thể nào. Đàn ông đều như nhau, có lần một sẽ có lần hai, tham lam vô độ. Cô ta sẽ không mắc lừa đâu!
Lý Thu mỉm cười rạng rỡ, cuối cùng mục đích cũng đã đạt được. Tối nay không chừng còn được xem kịch hay nữa chứ. Vẻ mặt của Lưu Phi lúc bị chơi, cô ta sao có thể bỏ lỡ?
Nửa đêm, Lý Thu cảm thấy thời gian đã điểm, bèn lặng lẽ xuống giường, đi đến trước cửa phòng bên cạnh, ho nhẹ một tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT