Lưu Phi rất nhanh đã trở lại, đưa 50 đồng cho trưởng thôn rồi nhìn về phía Triệu Vân Sơ, nở nụ cười ẩn ý.
“Ông nội, tiền đây rồi. Giấy nợ có thể đưa cho tôi được rồi chứ?”
Triệu Đại Sơn đưa tiền cho Triệu Vân Sơ: “Vân Sơ, đếm thử xem. Nếu đủ tiền thì ông đưa giấy nợ cho Lưu Phi.”
Triệu Vân Sơ nhận tiền, đếm một lượt: “Ông nội, ông có thể đưa giấy nợ cho cô ta rồi. Cháu và nhà họ Lặc từ giờ về sau không còn nợ nần gì nữa. Sau này có chuyện gì cũng đừng tìm cháu nữa.”
Triệu Đại Sơn gật đầu: “Cháu yên tâm! Chuyện hôm nay, mọi người đều đang nhìn đấy. Nếu sau này xảy ra chuyện gì họ sẽ không đứng nhìn.”
"Ừm! Có câu nói của ông nội, cháu yên tâm rồi." Triệu Vân Sơ quay đầu nhìn về phía mọi người: “Cũng cảm ơn các chú các bác, các ông các bà. Hôm nay đã làm chứng cho chúng tôi. Ân tình của mọi người, tôi và Bắc Thành sẽ ghi nhớ cả đời.”
Bà Tôn vẫy tay: “Đứa nhỏ này quá khách sáo rồi. Chúng ta đều nhìn hai đứa lớn lên. Xảy ra chuyện lớn như vậy làm sao có thể đứng nhìn?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT