Tống Viễn Trình nhíu mày, lúc nãy anh ta chỉ mải mê vui mừng, bây giờ nghe Lặc Bân nói xong, anh ta mới cảm thấy có rất nhiều việc cần phải giải quyết.
“Vụ án của cậu do ai phụ trách? Bằng chứng có xác thực không?”
“Sở trưởng tên là Tiêu Dũng, là một lão già cứng nhắc. Còn về bằng chứng, quả thật bọn họ đã nắm được nhược điểm của tôi, cả nhân chứng và vật chứng đều đầy đủ.”
Tâm trạng Lặc Bân đã thoải mái hơn rất nhiều. Tống Viễn Trình muốn nhận được lợi ích từ mình sao? Vậy thì anh ta phải thể hiện thành ý, nếu không dựa vào cái gì anh ta lại nhận được lợi ích từ mình?
Tống Viễn Trình buông chân xuống: “Chuyện của cậu rất khó giải quyết, nhân chứng và vật chứng đều đầy đủ, căn bản không thể lật ngược vụ án. Hơn nữa, Lặc tham mưu trưởng đã không quan tâm đến cậu nữa, cậu muốn tôi làm gì?”
Lặc Bân cười nói: “Tôi mặc kệ anh dùng cách gì, chẳng phải anh muốn nhận được lợi ích từ tôi sao? Anh phải cứu tôi ra ngoài, đợi sau khi tôi ra ngoài, lợi ích của anh sẽ đến. Anh nghĩ bánh từ trên trời rơi xuống dễ ăn vậy sao?”
"Tôi còn phải giúp cậu làm việc sao?" Tống Viễn Trình đứng dậy: “Cậu Lặc, sao tôi lại có cảm giác, chưa nhận được lợi ích gì mà đã trở thành thuộc hạ của cậu rồi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play