Tống Viễn Trình nhìn thấy trong ngăn kéo còn rất nhiều tiền, lòng tham nổi lên, hắn ta cất số tiền trên bàn vào túi, sau đó thò tay vào ngăn kéo, vơ vét toàn bộ số tiền còn lại.
"Tống Viễn Trình! Anh làm gì vậy?" Trịnh Uyển Uyển thấy số tiền trong ngăn kéo bị anh ta lấy hết, vừa rồi đưa 30 tệ là vì bị ép buộc, lát nữa cô còn phải giải thích với trưởng khoa, ngày mai trả lại số tiền đó.
Tống Viễn Trình cười khẩy: “Coi như là bồi thường cho tôi. Tôi ở bên cạnh cô bao lâu nay chẳng được lợi lộc gì. Lấy chút tiền này làm bồi thường cũng không quá đáng chứ?”
"Tống Viễn Trình, đồ tiểu nhân hèn hạ!" Trịnh Uyển Uyển ngoài việc mắng chửi ra thì chẳng còn cách nào khác. Cô không thể kêu la được, nhỡ đâu lúc này có người khác đi vào, Tống Viễn Trình lại giở trò vu khống, thì có nói gì cô cũng không giải thích được.
Tống Viễn Trình cất tiền vào túi: “Trịnh Uyển Uyển, cô nên cảm thấy may mắn vì mình béo. Nếu cô mà xinh đẹp hơn một chút thì đã không mất chỉ có từng này tiền đâu. Thôi, tôi không nói nhiều với cô nữa. Cũng vì cô dễ lừa gạt như vậy nên tôi mới nhắc nhở cô một câu, sau này tìm bạn trai nhất định phải sáng suốt một chút, đừng để vẻ bề ngoài của họ lừa dối, bởi vì cô sẽ không bao giờ biết được trong lòng đàn ông đang nghĩ gì đâu, hahaha!”
Trịnh Uyển Uyển không nhịn được nữa, cầm quyển sổ trên bàn ném thẳng về phía Tống Viễn Trình, nhưng hắn ta đã nhanh chóng né được, sau đó quay người bỏ đi.
Trịnh Uyển Uyển không thể đuổi theo, chỉ có thể ngồi thụp xuống đất khóc nức nở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT