Đới Phong uống cạn hai cốc nước lớn mới cảm thấy bình tĩnh hơn một chút. Nghĩ đến những gì vừa xảy ra, anh ta lại toát mồ hôi lạnh.
“Vu Dương, cậu đừng đi đi lại lại nữa, nói cho tôi biết chúng ta nên làm gì bây giờ? Chẳng lẽ cứ khoanh tay đứng nhìn sao? Đó là hai mạng người đấy! Nhưng tôi không có chứng cứ, cho dù báo cáo với đội trưởng thì ông ấy cũng sẽ không tin.”
Vu Dương dừng bước, đi đến bàn, lấy trong túi ra 100 tệ đặt lên bàn.
“Đới Phong, đây là phần thưởng thứ hai. Tiếp theo, anh chỉ cần tiếp tục theo dõi tình hình, đừng tự ý can thiệp vào bất cứ chuyện gì họ làm. Tôi sẽ nghĩ cách giải quyết. Chuyện này anh nhất định phải giữ bí mật, không được nói cho đội trưởng của anh biết. Chờ sau khi mọi chuyện kết thúc, tôi sẽ không bạc đãi anh đâu.”
Nhìn 100 tệ trên bàn, Đới Phong không khỏi động lòng, anh ta cầm lấy số tiền cất vào túi.
Nếu không phải anh ta tình cờ nghe được thì sẽ không bao giờ biết được bọn họ muốn giết người. Vì vậy, cho dù anh ta có che giấu cũng không phải là chuyện gì to tát.
Hơn nữa, Vu Dương cũng đã nói, anh ta sẽ tự mình xử lý mọi chuyện. Vậy thì anh ta còn lo lắng gì nữa? Có tiền mới có cuộc sống tốt đẹp!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT