Tôn Bình mở mắt ra lần nữa, xung quanh toàn một màu trắng xóa, có y tá và bác sĩ đi đi lại lại. Bà biết mình đã được đưa đến bệnh viện.
"Bà ơi, bà thấy trong người thế nào rồi?" Trịnh Uyển Uyển thấy bà cụ đã tỉnh, liền cúi xuống hỏi.
Tôn Bình cố gắng mở miệng: “Tôi thấy toàn thân đau nhức, ông nhà tôi đâu?”
"Ông ấy nằm giường bên cạnh, tình trạng có vẻ nghiêm trọng hơn một chút, vẫn chưa tỉnh lại, đang được truyền dịch." Trịnh Uyển Uyển mỉm cười đáp.
Cô nhớ rõ bà cụ này, ngày nào cũng lên tầng hai đưa cơm. Trưa nay, không thấy bà cụ đâu, Lặc Bân còn gào náo một hồi, cuối cùng bệnh viện phải mang cơm đến mới dỗ dành được anh ta.
Không ngờ đến tối, hai ông bà cụ lại bị người ta đưa đến bệnh viện, nghe nói là bị đánh, nằm ở gầm cầu vượt mấy tiếng đồng hồ. May mà được một người tốt bụng đưa đến đây, còn giúp trả tiền cấp cứu.
Lúc này, Trịnh Uyển Uyển mới nhớ ra hình như mình đã gặp người tốt bụng kia ở đâu rồi. Lúc đó, vừa nhìn thấy cô, người nọ đã lập tức quay mặt đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT