Về đến nhà, vừa hay gặp mẹ mở cửa, mẹ thấy Đình Vân thì trách móc: “Sao càng ngày càng về muộn thế hả, mẹ còn định ra bến xe đón con đấy.”
Đình Vân tùy tiện đáp một câu tăng ca, ủ rũ cúi đầu muốn chui vào phòng tắm, tuyến thể mẫn cảm của cậu, vẫn sẽ bắt được mùi tin tức tố của Tống Hữu Phương, vẫn sẽ trước mặt Tống Hữu Phương mà không chịu nổi một kích.
“Sao sắc mặt con kém thế?” Mẹ ân cần đi theo sau Đình Vân.
Đình Vân không biết nên ứng phó thế nào, lấy bộ đồ ngủ qua loa nói: “Hơi lạnh… ngoài đường hơi lạnh ạ…”
Toàn thân cậu mang theo hơi lạnh, cả người có chút run rẩy, lý do này rất có sức thuyết phục.
Mẹ yên tâm hơn, không đuổi theo Đình Vân nữa: "Buổi tối nhiệt độ giảm mạnh lắm đấy, mặc thêm áo khoác vào nhé, còn nữa Đình Vân…”
Từ trong phòng tắm truyền ra tiếng nước chảy ào ào, Đình Vân lớn tiếng hỏi: “Gì ạ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT