Edit: Linh
Đế Nhan Ca ngẫm nghĩ theo cốt truyện.
Mười lăm tuổi mới có thể vào bí cảnh?
Nàng suy tư.
Đó chính là khi Tiêu Tuyệt sau khi tu luyện mới tiến vào bí cảnh đầu tiên — nơi đó còn nguy hiểm hơn cả Kiếm Trủng. Nhưng cuối cùng, Tiêu Tuyệt đã thu hoạch được linh dược và linh khí quý giá.
Nghĩ tới đây, Đế Nhan Ca không khỏi phấn khích.
Quả nhiên, có tu vi mạnh là có lợi — nàng vậy mà cũng có cơ hội vào bí cảnh nguy hiểm cỡ đó.
Về việc có thu hoạch được gì hay không, nàng thực sự không quá quan tâm.
Quan trọng nhất là, nàng có cơ hội về nhà.
Và còn hai năm nữa.
Trong hai năm này, nàng hoàn toàn có thể học thêm vài kỹ năng hữu dụng, để sau này trở về giúp gia đình làm giàu.
Nghĩ tới viễn cảnh đó, cuộc sống tương lai lập tức đầy hy vọng.
Đế Nhan Ca mỉm cười thỏa mãn, nói:
“Ta đồng ý.”
Nhưng mà, hết thảy mọi chuyện hiện giờ, trong mắt Lạc Tử Ngâm lại hóa thành: vì hắn, Đế Nhan Ca buộc phải mạo hiểm đi vào bí cảnh.
Nhìn ánh mắt của Nguyên Trần chân nhân cũng hiểu, bí cảnh đó chắc chắn không phải nơi lành lặn gì.
Hắn siết chặt môi, không rời khỏi ánh sáng bảo hộ dù chỉ nửa bước.
Tuy hắn không thể thay đổi những chuyện đã qua, nhưng ít nhất hắn có thể chịu đựng phần nào những đau đớn thay nàng.
Chỉ có thân thể chịu khổ, lòng hắn mới đỡ đau một chút.
Còn nhóm Long Viêm Triệt thì trừng mắt nhìn Lạc Tử Ngâm đầy tức giận.
Mặt khác, những kẻ ăn dưa hóng chuyện chỉ quan tâm tốc độ tu luyện kinh khủng của Đế Nhan Ca…
---
Đế Nhan Ca cũng đưa ra một yêu cầu nho nhỏ:
“Muốn ta đi cũng được, nhưng các ngươi phải đồng ý với ta một điều kiện.”
Nghĩ kỹ lại, ở tuổi mười lăm, cho dù là thiên tư ngút trời, cũng nhiều lắm mới đạt Trúc Cơ.
Mà Đế Nhan Ca chưa đến mười tuổi đã đạt Trúc Cơ đỉnh phong, nếu cho nàng thêm hai năm nữa, thực sự không dám tưởng tượng sẽ khủng khiếp tới mức nào.
Đám người kia muốn đồ của nàng, chỉ e cũng dễ như trở bàn tay.
Cho nên, chỉ cần yêu cầu của nàng không quá đáng, bọn họ đều sẽ đồng ý.
Nguyên Trần chân nhân nói ngay:
“Được, chỉ cần ta làm được, nhất định sẽ đáp ứng.”
Đế Nhan Ca cười tủm tỉm nói:
“Ta muốn học pháp thuật làm sạch quần áo mà Nhu tỷ đã dùng, còn muốn học chế tạo Tích Cốc Đan.”
Nguyên Trần chân nhân kinh ngạc:
“Chỉ vậy thôi à? Cái này đơn giản. Ngươi có thể tới Tàng Thư Lâu, trong đó có đầy đủ các thuật pháp cơ bản cùng thuật luyện đan cấp thấp, ngươi muốn học gì tùy ý.”
“Thành giao!”
Đế Nhan Ca hài lòng tiễn cha con Nguyên Trần ra ngoài.
Vừa quay đầu lại, nàng liền thấy Tiêu Tuyệt đang đứng lặng phía sau.
Một tháng không gặp, thằng nhóc này vẫn cái bộ mặt đáng ghét đó.
“Ngươi tìm ta có việc gì?”
Tiêu Tuyệt ấp úng hồi lâu mới lên tiếng:
“Ngươi có thể dạy ta làm sao trong vòng một tháng đột phá tới Trúc Cơ không?”
Đế Nhan Ca bật cười, nụ cười kiêu ngạo đầy gương mặt nhỏ xinh.
Nhìn thôi cũng khiến người ta muốn đánh.
Câu trả lời cũng khiến người nghe tức điên:
“Chuyện nhỏ! Đương nhiên là bởi vì ta là thiên tài. Tiểu tử, muốn đuổi kịp ta, ít cũng phải đợi 800 năm nữa. Ha ha!”
Lời này, đừng nói Tiêu Tuyệt, ngay cả người xung quanh cũng muốn tẩn nàng một trận.
Quả nhiên, không hổ là Yêu Đế, từ nhỏ đã khiến người ta tức chết.
Khổ thân Ma Tôn, từ bé đã bị nàng đè đầu cưỡi cổ, khó trách sau này cũng thua dưới tay nàng.
Không ngoài dự đoán, Tiêu Tuyệt tức đến tái cả mặt.
Hắn âm thầm thề, nhất định phải nhanh chóng vượt qua Đế Nhan Ca.
Dù tư chất ban đầu kiểm tra ra không cao, nhưng tốc độ tu luyện thực tế của hắn lại còn nhanh hơn cả Đơn linh căn.
Vì thế, Tiêu Tuyệt nhanh chóng lọt vào mắt xanh của tầng lớp cao tầng Kiếm Tâm Tông.
Họ quyết định dốc lòng bồi dưỡng hắn, để sau hai năm nữa cùng Đế Nhan Ca tiến vào bí cảnh.
---
Tiêu Tuyệt hậm hực đi tu luyện.
Còn Đế Nhan Ca, thì chui tọt vào Tàng Thư Các.
Tàng Thư Các chất đầy các thuật pháp cơ bản, thậm chí loại sách phàm tục ngoài chợ cũng có.
Nhưng Đế Nhan Ca lại cực kỳ kích động khi cầm trên tay những cuốn sách cơ sở này.
Thanh khiết thuật? Về sau có thể mở tiệm giặt đồ.
Hỏa cầu thuật? Tốt quá, nấu cơm nấu nước không cần tốn gas, mùa đông còn có thể nhóm lửa sưởi ấm, mở quầy bán đồ ăn cũng được.
Đóng băng thuật? Mùa hè khỏi lo tiền điều hòa!
Liễm tức thuật? Có thể lặn xuống biển mò báu vật!
Càng khỏi nói tới các bí quyết chế tạo túi không gian, luyện đan cơ bản, luyện khí cơ bản…
Một kho báu phát tài thực sự!
Đế Nhan Ca liền cắm rễ trong Tàng Thư Các, học chăm chỉ không dứt.
Mọi người nhìn thấy đều nghi hoặc:
“Yêu Đế tại sao lại hứng thú với mấy cái cơ sở thuật pháp này? Chẳng lẽ trong đó có bí mật gì?”
“Không chừng là vậy. Yêu Đế có thể đứng trên Cửu Thiên Thập Giới, chắc chắn là do nền móng vững chắc! Hồi đó chúng ta học mấy cái cơ bản này, có ai nghiêm túc không?”
“Ai thèm học mấy thứ đó! Ai cũng nghĩ học cao cấp thuật pháp mới oách chứ. Xem ra về sau ta cũng phải cẩn thận ôn lại cơ bản mới được. Yêu Đế làm được, ta cũng phải cố gắng.”
Vậy là, chỉ vì Đế Nhan Ca ham món lợi nhỏ, cặm cụi học thuật pháp cơ bản, mà vô tình khiến cho toàn bộ chư tiên chú ý.
Chẳng bao lâu sau, các sách thuật pháp cơ sở trong Tàng Thư Các đều bị giành mua sạch sẽ…
---
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Hai năm sau.
Đế Nhan Ca vẫn còn bám riết trong Tàng Thư Các.
Còn Tiêu Tuyệt thì với tốc độ khiến người khác nghẹn họng, đã đạt tới Trúc Cơ đỉnh.
Trong hai năm này, hắn vẫn luôn âm thầm dõi theo Đế Nhan Ca.
Không cách nào khác, những lời kiêu ngạo nàng nói năm đó, hắn vẫn nhớ như in.
Có thể đạt được thành tựu hiện tại, Tiêu Tuyệt thật lòng cảm ơn Đế Nhan Ca "khích lệ".
Hiện tại, thấy Đế Nhan Ca suốt hai năm không tiến bộ, hắn quyết định đi gặp nàng.
---
Vừa tới Tàng Thư Các, Tiêu Tuyệt đã thấy một quả hỏa cầu khổng lồ bay thẳng về phía mình.
Hắn khinh thường cười lạnh, rút ra thanh linh kiếm từng nhặt được, vung kiếm chém thẳng vào hỏa cầu to như cái nhà đó.
Ầm!
Một tiếng nổ rung trời!
Tiêu Tuyệt bị hất bay ra xa.
Trước khi ngất đi, trong đầu hắn chỉ kịp nghĩ tới một câu chửi thề.
Cùng lúc đó, lấy Tàng Thư Các làm trung tâm, mấy dặm xung quanh đều bị vụ nổ oanh tạc dữ dội.
Khi Nguyên Trần chân nhân và các trưởng lão vội vã chạy tới hiện trường, chỉ thấy Đế Nhan Ca lôi cái thân tàn nhếch nhác của Tiêu Tuyệt ra ngoài, bộ dạng hung hăng phẫn nộ.