Diệp Triều Nhiên trong nháy mắt có chút nghi hoặc, cậu không nghe lầm đấy chứ?
Cậu còn chưa kịp mở miệng xác nhận, đã thấy Phó Tân – nam sinh ngồi phía trước Khương Tầm Mặc – quay đầu lại trong dáng vẻ hoảng hốt, đưa tay vỗ nhẹ lên vai hắn, vẻ mặt đầy căng thẳng:  
“*Mặc ca, cậu vẫn chưa tỉnh ngủ à?*”
Nam sinh kia chính là Phó Tân. Hắn vừa rồi còn ở trước cửa lớp nghe thấy tiếng hét kinh hoàng, trong lòng lập tức lạnh toát.
Hôm qua ở phòng bida, ngay lúc bắt đầu, Phó Tân nghe Khương Tầm Mặc nhắc tới “thiên tài bảo bối” của tháng đó, còn tưởng hắn đang nói đến chính mình. Dù sao Khương Tầm Mặc cũng là học sinh chuyển trường từ thành phố A tới, Phó Tân cũng chẳng bận tâm nhiều.
Đến tối về nhà, hắn mới xem được đoạn video cắt ghép Diệp Triều Nhiên trên mạng, lúc này mới giật mình nhận ra người mà Khương Tầm Mặc nhắc tới hôm đó, chính là Diệp Triều Nhiên.
Chuyện của Diệp Triều Nhiên đã sớm lan rộng trong đám học sinh. Cậu được mệnh danh là “thiên tài bảo bối” mà thầy chủ nhiệm lớp Vương hết mực cưng chiều. Dù học ở lớp thường, nhưng điểm thi của cậu luôn vượt qua lớp mũi nhọn do Cố Nghiêu đứng đầu, lần nào cũng là người đứng nhất khối. Vì thế, học sinh lớp nhất thường trêu đùa gọi cậu là “thiên tài bảo bối của lão Vương” – cái biệt danh này, ngoài bọn họ ra thì cả Diệp Triều Nhiên lẫn thầy Vương đều không hề hay biết.
Hôm qua Phó Tân nhắn tin cho Khương Tầm Mặc:  
【 Hóa ra hồi chiều cậu nói đến học ủy học bá thiên tài bảo bối của lớp mình á! Tôi còn tưởng cậu đang tự nói về mình cơ! Ha ha ha ha ha ha 】  

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play