“Xoảng!” Ấm nước rơi xuống đất, vỡ tan tành. Tôi cảm giác dường như có hàng loạt những mũi kim châm vào tận mạch máu mình, cảm giác đau nhói lan tỏa đến khắp các vị trí trên cơ thể.
Nhãn cầu của tôi như muốn lồi ra ngoài, mạch máu hằn lên từng đường chỉ màu xanh đen, tựa như có thứ gì đó đang bơi dưới lớp da mình vậy. Trong các cơ quan nội tạng, ngoại trừ thận khiếu ra, mọi bộ phận còn lại cơ hồ như muốn rách nát cả, gợi lên nỗi đau nhức thấu tận tâm cang.
Tôi gắng gượng đứng thẳng người, không để mình gục ngã trước Miêu Chân đạo. Từng mạch máu căng phồng lên trên cổ tôi, bờ môi tím tái; lúc này, tôi mới nhận ra nỗi đau mà Vương Ngữ đang phải trải qua.
Một người trưởng thành như tôi còn không chịu được, thế nên chuyện này thực sự quá tàn nhẫn với một đứa bé rồi.
“Lại có thể đứng thẳng à? Không tệ, có chút can đảm đấy.” Lục Trần hơi kinh ngạc, sau đó bèn lấy một con dao ngọc từ trong đạo bào ra: “Dùng dao này để cắt cổ tay, lấy máu, hy vọng có thể cứu mạng đứa nhỏ kia.”
Nhận lấy con dao ngọc, tôi nghiến răng nghiến lợi ôm lấy Vương Ngữ. Lúc này, thằng nhóc giống như một chú mèo hoang bị hành hạ sắp chết.
“Cố chịu một hồi nhé, chú sẽ dẫn cháu đi ra ngoài.” Cầm ngọc dao bằng bàn tay phải run rẩy, tôi nhắm ngay cổ tay mình rồi cắt một nhát.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT