Ngụy Thừa cùng Quán Quán trở về nhà cỏ trên núi.
Hắn trước hết ngâm thịt tươi trong chậu gỗ nhỏ để ra huyết. Thôn dân ở đây đều thích phần thịt ba chỉ xen giữa mỡ với nạc, bản thân Ngụy Thừa cũng thích kiểu ấy. Nhưng nghĩ đến việc hắn và Quán Quán đã lâu rồi không ăn món mặn, bỗng chốc ăn nhiều mỡ như vậy sợ là không quen bụng, lại tiêu chảy thì khổ.
Vì vậy, hắn định thái riêng phần nạc để xào với rau cải hoặc nấu cháo, còn phần mỡ thì áp chảo quanh nồi, lửa to một chút là có thể thắng lấy mỡ nước để dành.
Lần này xuống trấn, vì đồ quý nên hắn cũng không dám nhìn nhiều.
“Ca ca, nhìn nè!”
Quán Quán đã mở tay nải trên giường đất, bên trong có một đôi giày bông đế đen một lớn một nhỏ, còn có một bộ áo bông dài cho Ngụy Thừa, đường kim mũi chỉ kín đáo, bông mềm nhẹ, chỉ nhìn thôi cũng thấy ấm áp.
Chỗ vải còn dư, Đậu Miêu nương không giữ lại chút nào, đều đưa hết cho bọn hắn, còn tặng thêm một bó kim chỉ, chắc sợ quần áo hai người rách thì có thể tự vá.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play