Gạo nhà họ Lý cấp là loại gạo mới trắng tinh, hạt tròn đều đặn. Sáng nay Ngụy Thừa nấu một nồi cháo, dùng hết phân nửa gạo, chia ra được bốn bát cháo. Sáng nay mỗi người ăn một bát, phần còn lại để dành tối ăn tiếp.
Dân làng Mậu Khê vào đông thì hay tiết kiệm lương thực, một ngày chỉ ăn hai bữa, sáng muộn tối sớm, ăn như vậy mãi mà cũng chẳng thấy ai ốm đau gì. Có điều Ngụy Thừa vẫn chưa nắm chắc khẩu vị của Quán Quán, vì vậy buổi trưa nhóm bếp nướng thêm vài củ khoai nhỏ cho cậu bé ăn lót dạ.
Khoai nướng chín lớp vỏ ngoài vàng giòn, bóc nhẹ lớp da là thấy ruột vàng óng bên trong, mềm ngọt, thơm phức, ngon đến mức Quán Quán ăn đến mức miệng nhỏ cũng không còn rảnh để gọi “ca ca” nữa.
Quán Quán ngoan ngoãn ngồi ở mép giường đất, vừa ăn khoai vừa để tay chân dính đầy bụi đen, vẫn vô tư đung đưa đôi chân nhỏ, ánh mắt dõi theo Ngụy Thừa nhóm bếp sưởi ấm giường, thu dọn mấy món đồ mang từ nhà họ Ngụy về, còn có cả thuốc.
Hôm qua trời tối nên không thấy rõ, một số đồ đành để tạm ở góc tường. Giờ Ngụy Thừa bắt đầu sắp xếp cho gọn gàng. Thảo lang trung kê đơn thuốc cho hắn còn dư ba gói, tuy trên đầu không còn đau, người cũng không thấy khó chịu, nhưng Ngụy Thừa vẫn quyết định uống hết cho chắc.
Lúc hắn vừa dọn dẹp xong quay lại thì thấy Quán Quán lại biến thành “hoa miêu nhỏ”, mặt mũi lem nhem, thấy hắn nhìn qua còn cố tình nghiêng đầu cười toe toét, để lộ cả hàm răng sữa trắng bóc.
Ngụy Thừa dở khóc dở cười, đành lấy khăn đến lau mặt cho nhóc con.
“Xem cái mặt ngươi kìa, ngẩng đầu lên nào.”
Quán Quán liền ngửa đầu lên, mắt to long lanh nhìn hắn, tay nhỏ khẽ giơ lên, trông chẳng khác nào tiểu mèo bị điểm huyệt đứng yên, vừa ngốc nghếch vừa đáng yêu, nhìn kỹ còn có chút giống mèo con mà nhà đầu thôn nuôi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play