Dưới ánh trăng lờ mờ, bầu trời tựa hồ bị người vẩy mực từ trên bát nước, sắc đen loang loáng vấy lên tầng không. Giữa trời tuyết lạnh lẽo, hai bóng dáng nhỏ bé dần dần khuất xa.
Tống Phú Hộ đứng kẹt bên cửa, nghiêng người nhìn một lúc lâu, đến khi chắc chắn người đã rời đi, mới hung hăng đóng sầm cánh cửa, khóe miệng trề ra nhổ một ngụm nước bọt:
“Thằng nhãi ranh, cái đồ sao chổi, lại tới đòi tiền lão gia này à!”
Vừa đi vào nhà, bụng hắn vừa đói vừa bực, vỗ vỗ cái bụng bự mà làu bàu:
“Nương ơi, hôm nay lão gia ta thua sạch cả đống tiền, mấy thằng chó kia chắc đang canh sẵn chờ xiết nợ!”
“Nếu còn dám tới nữa thì đuổi thẳng, bảo hai thằng ăn mày nghèo rớt kia đừng có lảng vảng trước cổng, trông chẳng ra cái thể thống gì!” Nói rồi hắn trừng mắt liếc gã người hầu da ngăm đang đứng run rẩy.
Tên hầu đen mặt không dám thở mạnh:
“Vâng, lão gia.”
Tống Phú Hộ hậm hực đi vào sảnh lớn, bụng thì phành ra như cái trống, vừa bước vào đã thấy Tần thị đang bế Bảo Nhi dỗ dành. Đứa bé cứ khóc oang oang không ngớt, dỗ kiểu gì cũng không nín.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT