Hắn cũng đổ một ít mồ hôi, vốn dĩ là định để Lạc Thạch Chân cùng luyện tập, kết quả không biết làm sao, lại thành ra hắn mới là người được Lạc Thạch Chân bồi luyện.
Nhưng sau một ngày luyện tập, Tiêu Thiện nhìn Lạc Thạch Chân cũng bắt đầu có chút khác trước.
Cậu vẫn là cậu, nhưng lúc thật sự dốc sức, lại là nghiêm túc thật lòng.
Dù trong lòng nghĩ vậy, miệng hắn vẫn cứng như thường, cúi đầu nhìn Lạc Thạch Chân đang nằm thở dốc dưới đất:
“Chưa thấy ai như cậu, luyện đến mức gần như không thở nổi mà vẫn còn cười được.”
Lạc Thạch Chân mỉm cười mềm mại với hắn, nụ cười ấy rực rỡ như nắng đầu hạ.
Tiêu Thiện: “……”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play