Lạc Thạch Chân nhỏ giọng gọi: “Kia, mau lên đây đi mà.”
Lục Thu Cẩn thấy câu thoại này nghe sao... không hợp cảnh lắm. Nhưng hình như, chỉ có mỗi hắn thấy vậy.
Hắn vòng qua giường Lạc Thạch Chân, từ phía bên kia trèo lên giường mình, trùm chăn lại, hai tay đặt hai bên người, cả cơ thể nằm thẳng đơ, trông như một pho tượng đang chịu tang, chẳng hề giống người đang chuẩn bị ngủ.
Lạc Thạch Chân dùng con dấu khều nhẹ hắn một cái.
Cơ thể vốn đã cứng ngắc của Lục Thu Cẩn lập tức càng cứng hơn.
Hắn hé miệng, giọng còn khô khốc hơn ban nãy: “Làm gì đấy?”
Lạc Thạch Chân thì thầm: “Cậu nằm thẳng như vậy ngủ không thấy khó chịu à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT