Từ lúc rời trại giam trở về, Kỳ Chu Miện bắt đầu tự hỏi, rốt cuộc Tề Ngật – cái người do dự không dứt khoát ấy – có điểm gì khiến Tô Đề bị thu hút? Thu hút đến mức tan học rồi cũng không chịu theo hắn học bù, lại còn lãng phí thời gian đi ăn với Tề Ngật?
Khi hắn tìm được Tô Đề, cậu đang lặng lẽ ngồi một góc, vừa ăn xiên nướng vừa lắng nghe Tề Ngật và Hồ Hâm Hâm – hai người đã uống đến mức thần trí mơ hồ.
Hồ Hâm Hâm nói tiếng cũng bắt đầu líu lưỡi: “Ngật ca, tay còn chưa lành, uống rượu được sao?”
Tề Ngật giơ tay tát Hồ Hâm Hâm một cái, “Tao uống đến chai thứ tư thứ năm rồi, bây giờ mày mới hỏi thì muộn quá rồi.”
Hồ Hâm Hâm ôm đầu kêu đau, ngơ ngác nói: “Không đúng mà Ngật ca, dì Tề sao lại muốn đoạn tuyệt quan hệ với anh? Chỉ vì anh bị thương không làm việc được nữa sao? Hay vì Nguyễn Diệc Thư muốn lấy tiền chữa trị nhẹ nhàng?”
Tề Ngật trước đây đâu phải chưa từng bị thương, nhưng Triệu Tố Anh cũng chưa từng tuyệt tình đến vậy.
Theo lời hắn kể, trước khi có Tề Phiên Phiên, họ đối xử với hắn rất tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT