Kỳ Chu Miện lại hiểu lầm. Cằm hắn căng cứng, đôi đồng tử đen thẳm vẫn giữ vẻ bình tĩnh. Sau một lúc lâu, hắn thoáng dịu xuống, như thỏa hiệp, cất giọng trầm khàn:
“Cậu có thể coi tôi là người câm cũng được, nhưng không được làm ngơ với tôi, không được giận tôi nữa.”
Đầu Tô Đề càng lúc càng nặng nề, chiếc cổ mềm như không còn sức chống đỡ, lảo đảo tìm chỗ dựa.
Choáng quá rồi.
Buồn ngủ quá.
Cậu chầm chậm rúc vào cánh tay của Kỳ Chu Miện, áp gương mặt nóng bừng lên vai hắn. Hơi thở ấm áp và nhẹ như sương phất qua cằm hắn, hàng mi cong mảnh rung rung rồi khép lại.
Thấy Tô Đề gật đầu, Kỳ Chu Miện mới khẽ thở ra, để mặc cậu dựa vào mình như thể đã chịu thua, bình thản ra lệnh:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play