Đêm hôm đó Thẩm Từ ngủ rất ngon. Bên cạnh đều là những người quen thuộc. Được hơi ấm bao bọc, dù ở nơi xa lạ cũng không bị mất ngủ.
Chỉ là đêm hôm trước nói chuyện quá muộn, sáng hôm sau mấy cô nương đều chưa tỉnh giấc.
Trong biệt viện yên tĩnh. Dù có hơi không đúng khuôn phép, cũng không ai đến đánh thức các nàng.
Bùi Hành đã dậy sớm để đọc sách. Sở Tu Quân và Sở Cảnh Trừng cũng lần lượt thức dậy. Hai người vốn định ra ngoài câu cá, nhưng nhìn thấy biểu ca liền rụt rè, không dám hành động bốc đồng. Họ ngoan ngoãn ngồi cạnh Bùi Hành viết bài tập.
Sở Cảnh Trừng ở nhà khi nói chuyện với muội muội còn hay nhắc đi nhắc lại hắn giờ là Cử nhân. Ngẫu nhiên còn muốn ra vẻ. Nhưng đối mặt với Bùi Hành, hắn đến thở mạnh cũng không dám, chỉ ước gì mình có thêm hai tay để nhanh chóng viết xong bài.
Mãi đến khi viết xong bài tập, cứ tưởng được giải thoát. Lúc này Sở Cảnh Trừng lại lân la đến tìm đường chết. “Biểu ca, sao gần đây huynh lại thích xem du ký vậy?”
Sở Cảnh Trừng luôn tò mò. Vừa rồi không dám nhìn, lúc này liếc mắt mới phát hiện là du ký. Hắn sao nhịn được không hỏi?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play