Dung Bạch sao có thể vì Lê Hoan sủng ái Hoa Ly mà sinh lòng đố kỵ? Một nữ nhân dâm loạn đến mức ngay cả thị vệ bên người cũng muốn cùng nàng hoan lạc trên giường, bao nhiêu nam nhân cũng không thể lấp đầy dục vọng của nàng.
Hắn ta còn chưa hạ tiện đến mức trở thành một trong số đó, lại còn nảy sinh tình cảm với Lê Hoan. Hắn ta chẳng qua chỉ là... chán ghét việc Hoa Ly a dua nịnh bợ Lê Hoan.
Thế nên Dung Bạch chuyển đề tài, ánh mắt như có suy nghĩ nhìn y: “Lần đầu tới tìm ta xin thuốc giả bệnh, lần thứ hai xin thuốc mù mắt giả, lần này ngươi chẳng lẽ là cố ý ngã ngựa?”
Dù có là kẻ ngốc, lúc này cũng có thể mơ hồ đoán được dụng ý của Hoa Ly. Chẳng lẽ hắn vốn không muốn bị Lê Hoan thị tẩm? 
Hoa Ly không trả lời, chỉ ngước mắt nhìn ra ngoài điện Kim Loan, nơi hàng thị vệ theo sau, dẫn đầu là Lê Hoan tự tay bưng thuốc đến. Ánh mắt hắn ôn hòa như nước, thần sắc thanh cao không thể chạm tới: “Bệ hạ, việc thô vụ như bưng thuốc này nên giao cho hạ nhân.”
Nghe vậy, Lê Hoan bước đến, thản nhiên ngồi sát vào tay áo dài của hắn, dáng vẻ như lười như không, múc thuốc trong tay: “Vừa rồi con tuấn mã Hãn Huyết kia điều tra ra móng bị đóng đinh sắt, nếu như thuốc này bị hạ độc thì sao? Vẫn là đích thân làm mới yên tâm.”
Tuấn mã bị đóng đinh, rõ ràng có người cố ý muốn lấy mạng Hoa Ly. Kẻ muốn giết hắn nhiều vô số, hậu cung ba nghìn người, thêm thân phận chất tử dị quốc, lại mang tội mê hoặc nữ đế, số người muốn hắn chết sợ rằng bằng cả nước này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play