Hoa Ly liếc qua, thấy nàng đang khẽ cắn cánh môi đỏ tươi, giọng nói mềm nhẹ như làm nũng, như thể đang đợi hắn đau lòng vì nàng. Hắn bình thản ôn hòa lên ngựa, thuận tay kéo lấy dây cương thay nàng: “Như vậy sẽ không làm thương tổn đến tay của bệ hạ.”
Khi Lê Hoan bị hắn ôm trọn trong vòng tay ấm áp, thân hình nhỏ bé của nàng lập tức bị bao phủ, nàng khẽ cong môi cười—nam nhân này, quả thật rất biết cách dỗ nữ nhân.
Cơn gió nhẹ thoảng qua, nhịp bước chậm rãi của ngựa khiến Lê Hoan chẳng cảm thấy chút nào không thích ứng. Chỉ là tấm lưng thỉnh thoảng ma sát vào y bào của hắn, nhiệt độ cơ thể ấm nóng truyền đến lưng nàng, khiến nàng có phần nóng lên, đặc biệt là ở nơi mẫn cảm phía dưới…
Ngựa mỗi bước một rung, từng bước từng bước chấn động, khiến hai tai Lê Hoan dần dần đỏ ửng.
Nhưng chưa kịp nghĩ ngợi nhiều, cơn gió vù vù bên tai lướt qua, nàng mới thật sự cảm nhận được khí khái hiên ngang khi cưỡi ngựa. Nàng cười rạng rỡ, nói: “Hoa Ly, ta thích ngươi.”
Gió vẫn rít qua bên tai, nhưng Hoa Ly vẫn nghe thấy lời nàng nói. Bởi vì nàng cảm giác rõ ràng hắn khẽ khựng lại.
Chỉ một khắc sau, ngựa bỗng chậm dần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play