Trong cung Trữ Tú.
Thái tử đang ở lại trong tẩm điện để thỉnh an Hoàng hậu nương nương. Hoàng hậu dựa người trên chiếc ghế dài, khuỷu tay chống lên bàn trước mặt. Tuổi tác bà đã cao, nhưng năm tháng lại không lưu lại bao nhiêu dấu vết trên gương mặt bà, bà vẫn sở hữu một dung mạo xinh đẹp như thiếu nữ.
Hoàng hậu nghe thấy tiếng động trầm đục từ phía cửa sổ truyền đến, có chút lo lắng nghi hoặc nói: “Là đứa nhỏ Dung Dịch đó sao?”
Người hầu đang canh gác ở cung Trữ Tú nghe thấy động tĩnh, vội vội vàng vàng muốn chạy ra ngoài xem xét, lại bị Thái tử ngăn lại. Thái tử đứng trước cửa sổ, khóe miệng nở nụ cười: “Không phải, có lẽ là có mèo hoang đi ngang qua.”
Hoàng hậu nương nương lúc này mới hơi yên tâm một chút. Bà xoa trán, vẫn còn có chút bất an: “Bổn cung gần đây tinh thần không tập trung, ngày đêm khó yên, không nhịn được lại nghĩ đến đứa bé đó.”
“Lúc họ bế đứa nhỏ này đến cho bổn cung, nó mới chỉ bé xíu, nằm trong lòng bổn cung, cứ cười mãi với bổn cung. Bổn cung quan tâm nó bao nhiêu năm, sao có thể không có tình cảm. Nhưng sau này ngươi trưởng thành, nó lại chiếm giữ vị trí hoàng trưởng tử. Vì vinh quang của gia tộc, bổn cung ngoài việc nhẫn tâm từ bỏ, còn có thể có cách nào khác sao?”
Chuyện cũ dường như gợi lại những ký ức đau buồn của bà, Hoàng hậu thở dài nói: “Đứa bé đó bây giờ biến thành bộ dạng đáng sợ như vậy, bổn cung nhìn thấy, trong lòng này, liền không được thoải mái.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT