Hứa Vân Thanh không hiểu được Dung Dịch sau lưng đã tô vẽ cho mình một hình tượng cao quý băng thanh ngọc khiết đến mức nào.
Y đang bận rộn đi dạo thanh lâu.
Hay nói đúng hơn, y đang bị Sơ Nguyệt công chúa chỉ huy qua lại, bận đến sứt đầu mẻ trán.
Kể từ ngày chia tay với Dung Dịch, y đã bị vị tiểu công chúa này bám lấy. Tiểu công chúa được nuông chiều quen thói chống nạnh, chặn y ở ngã tư đường, vênh mặt hất hàm sai khiến: “Thái y phải không? Ngươi, đưa ta ra khỏi cung.”
Trước đây y chưa từng có bất kỳ giao tiếp nào với vị tiểu công chúa này. Hứa Vân Thanh giả vờ không hiểu, ậm ừ đối phó vài câu rồi định nhanh chóng rời đi.
Nhưng tiểu công chúa lại gọi y lại.
“Ta thấy ngươi khóc ở yến tiệc mùa thu, trông như một tên ngốc vậy.” Dung mạo của Sơ Nguyệt công chúa có nét tương đồng với Tam hoàng tử, nhưng khuôn mặt này lại có phần ngây thơ hơn một chút, lúc cười trên má còn có hai lúm đồng tiền nhỏ, trông càng thêm ngọt ngào, “Ngươi cũng không muốn chuyện ngươi khóc thút thít bị người khác biết chứ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT