Thái Y Viện, trong phòng nghỉ nhỏ của Hứa thái y.
Khóc một mạch rồi lại bị Dung Dịch đưa về, Hứa Vân Thanh lặng lẽ cúi gằm đầu.
Tuy rằng chỉ vì nhất thời nóng giận, lại không tìm được ai để dốc bầu tâm sự, nên Hứa Vân Thanh thấy bóng người quen thuộc mới kích động như vậy.
Nhưng đợi sau khi Hứa Vân Thanh bình tĩnh lại, mới cảm thấy mình thật mất mặt ——
Người lớn tướng rồi, lại không phải trẻ con chưa trưởng thành, vậy mà lại làm ra cái chuyện úp mặt vào ngực người ta khóc thút thít.
Dung Dịch vẫn luôn không động đậy, có lẽ cũng bị y làm cho không còn lời nào để nói.
Lúc trước chỉ là do cảm xúc lấn át, bây giờ tỉnh táo lại rồi, cũng không tiện tiếp tục ăn vạ trên người người ta nữa. Hứa Vân Thanh lau khô nước mắt, có chút ngượng ngùng lùi về sau giữ khoảng cách: “Xin lỗi, ta chỉ là nhất thời cảm xúc kích động, bây giờ không sao rồi.”
Dung Dịch không mở miệng, dường như vẫn còn đang suy nghĩ điều gì đó.
Không khí im lặng khiến người ta bất an. Hứa Vân Thanh trong bầu không khí như vậy, từ từ cúi đầu thấp xuống.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT