Thang máy chạy dọc theo hành lang đến tầng tám. Vừa bước ra khỏi thang máy, anh đã đụng ngay Triệu Hiểu Bân và Tiêu Hân Duyệt – hai người họ đang đứng chờ thang máy. Hứa Tinh Kiều kéo theo vali hành lý và hộp trang điểm, trên mặt liền nở nụ cười tươi rói, bước ra khỏi thang máy, lên tiếng chào hỏi:
– “Tổng Triệu, gặp anh vui quá đi”.
Triệu Hiểu Bân liếc anh một cái:
– “Mới từ bên ngoài về à? Lại đi cày cuốc kiếm sống hả?” – Giọng ông ta nghe không giấu nổi cái kiểu mỉa mai nhẹ nhàng nhưng đầy gai nhọn.
Triệu Hiểu Bân xuất thân từ gia đình công nhân viên chức, học hành thì khỏi nói – cũng coi như là có số má. Sau khi tốt nghiệp đại học ở thủ đô, lại còn sang Cambridge tu nghiệp mấy năm, mới về nước. Lúc đầu ông ta làm trong ngành tài chính công nghệ, quen biết đầy rẫy các ông lớn trong giới thương nghiệp. Về sau lại có hứng thú với ngành giải trí, vì nghĩ xã hội càng phát triển, người ta sẽ càng có nhu cầu giải trí, kiểu gì ngành này cũng ăn nên làm ra. Thế là ông ta lập tức nhảy ngành, nhận lời mời của Phó tổng Ân Văn Hiên, đầu quân về công ty Thiên Thịnh Giải Trí. Vừa mang về cho công ty một mớ quan hệ chất như nước cất, vừa nghiễm nhiên trở thành trùm đại diện của chi nhánh Thượng Hải.
Ông ta chưa bao giờ phải như Hứa Tinh Kiều – chạy khắp nơi, cầu xin khắp chốn, đến mức độ ông bà cố tổ nhà người ta cũng muốn khóc mướn dùm. Có những lúc, tài nguyên cứ thế được người ta dâng tận miệng, hoặc chỉ cần dự một buổi tụ họp, một cuộc điện thoại là chốt deal ngon lành.
Cho nên, việc ông ta coi thường Hứa Tinh Kiều là điều hoàn toàn hợp lý, hợp tình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT