Hồng Vệ Thiện rút tờ khăn giấy ra chấm chấm nước mắt, mắt đỏ hoe nhìn Hứa Tinh Kiều, chân thành nói:
– “Hứa ca, không phải tôi hết đường rồi nên mới nhắm mắt chọn đại, mà là tôi nhìn quanh một vòng các quản lý, chỉ thấy anh là người có năng lực nhất. Bất kể là vụ Lý Huệ Tử hay chuyện nâng Tiêu Hân Duyệt lên, năng lực của anh ai mà không biết chứ.
Anh ta nói vậy, trong lòng đầy áy náy, lại tiếp tục:
–“ Lần trước tôi chiếm bàn làm việc của anh, anh không chỉ không trách tôi mà còn giúp tôi đỡ lời. Hôm nay Khương Dao nói mấy lời đó, anh cũng không chớp mắt đã đứng ra giúp tôi. Xin lỗi Hứa ca, trước kia tôi hồ đồ. Anh vừa tốt bụng, lại vừa có năng lực, lúc này muốn giúp Thiếu Ương, tôi chỉ nghĩ đến anh.
Hứa Tinh Kiều nghĩ bụng: “Cậu nói một vòng cuối cùng chẳng phải là đang tìm tôi nhờ vả còn gì?” Nhưng ngoài mặt anh vẫn đáp:
– “Có thể làm đồng nghiệp một thời gian là có duyên lắm rồi, đồng nghiệp thì không nên so đo tính toán quá nhiều. Nhưng mà, bệnh của Thiếu Ương nghiêm trọng vậy rồi, còn tính quay lại giới giải trí sao?”
Hồng Vệ Thiện đáp:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play