Hứa Tinh Kiều cảm thấy về khoản đấu võ mồm, anh mãi mãi không phải đối thủ của Lâm Nhất Bắc. Lâm Nhất Bắc này đúng là không biết xấu hổ mà cũng chẳng biết ngượng. Anh xách túi rác lên, quay qua nói với cậu: “Đi nào, đưa em đi bắt xe.”
Lâm Nhất Bắc hừ hừ một tiếng, lẽo đẽo đi theo Hứa Tinh Kiều ra ngoài.
Bên ngoài trời đang lất phất mưa phùn. Đèn đường chiếu lên con đường dành cho người đi bộ trong khu dân cư, tạo thành từng đoạn sáng tối xen kẽ. Dưới ánh đèn, những hạt mưa bay lượn như vũ điệu của những sợi tơ mỏng manh.
Taxi có thể chạy thẳng vào đến tận dưới nhà, nhưng muốn bắt xe thì vẫn phải đi ra ngoài khu dân cư.
Hứa Tinh Kiều vứt rác xong, bung chiếc ô đen che mưa, bước song song cùng Lâm Nhất Bắc trên con đường nhỏ. Gió nhẹ nhàng thổi qua, làm tóc cả hai người hơi rối tung, mang theo chút se lạnh.
Đi được một đoạn, Lâm Nhất Bắc mắt nhìn phía trước, đột nhiên mở miệng nói: “Hứa Tinh Kiều, không biết tại sao nhưng em cứ có cảm giác anh rất quen thuộc. Này, anh nói xem, liệu có khi nào ở kiếp trước chúng ta từng quen nhau không?” Cậu dừng bước, quay sang nhìn Hứa Tinh Kiều.
Hứa Tinh Kiều có đôi mắt ấm áp, sống mũi cao, môi không quá dày cũng không quá mỏng, đường nét khuôn mặt rõ ràng, hài hòa. Rõ ràng là cùng tuổi nhau, nhưng anh lại toát lên vẻ chững chạc, điềm tĩnh và sâu lắng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT