Ăn tối xong, Thẩm Đình Sơn vào phòng tắm rửa sạch sẽ. Lau tay khô bằng khăn giấy, theo lý mà nói, giờ anh nên rời đi để Giải Nhung được yên tĩnh dưỡng thai.
Nhưng khoảnh khắc ban nãy, khi cậu ngồi trên sofa, mỉm cười dịu dàng dưới ánh đèn... anh vẫn chưa thể quên.
Thẩm Đình Sơn tiến lại gần ghế sofa, Giải Nhung quay đầu nhìn anh. Trong ánh mắt ngỡ ngàng của cậu, Thẩm Đình Sơn bất ngờ quỳ nửa gối xuống bên cạnh. Anh như đang cố gắng gom hết can đảm, có chút lúng túng, có chút khẩn trương. Loại cảm xúc dè dặt và hồi hộp này, Giải Nhung chỉ cần liếc mắt là nhìn thấu.
“Giải Nhung...” – Giọng Thẩm Đình Sơn nhỏ đến mức gần như khàn đi.
Cậu không nói gì, chỉ yên lặng nhìn anh, chờ anh tiếp lời.
“Tôi... tôi có thể chạm vào con chúng ta không?” – Giọng nói ấy mang theo sự khẩn cầu chân thành, trong đôi mắt Thẩm Đình Sơn đã ánh lên tia đỏ hoe xúc động.
Giải Nhung nhìn anh, thấy rõ cả những đầu ngón tay đang khẽ run. Nếu cậu không đồng ý, có lẽ anh sẽ lập tức rời đi, không để cậu phải thấy khó xử.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play