“Thái tử gia nào, thiên kim nào? Mày có dám chỉ đích danh không?”
Lâm Thịnh đá nhẹ một cú về phía Tạ Hằng. Hắn né nhanh một bên, nhếch môi cười trêu rồi nghiêng người đưa điện thoại đến trước mặt Lâm Thịnh, màn hình sáng lên, chiếu vào ánh mắt cậu bạn.
Vừa nhìn xong, Lâm Thịnh bật cười ha hả như nghe được chuyện cười lớn nhất trong ngày.
“Cũng tài thật đấy. Bao lâu nay nịnh người này, lấy lòng người kia, cộng lại cũng không bằng một bước này.”
“Nhưng mà có điều này lạ... cái người trong ảnh ấy chẳng phải là vị hôn phu sắp đính hôn của Dương Kỳ sao?”
Hắn quay sang, nhướng mày hỏi:
“Dương Kỳ, mày thấy sao?”
Lâm Thịnh đưa điện thoại lại cho hắn. Dương Kỳ nhìn chằm chằm vào màn hình. Ảnh chụp là một đôi nam nữ tay trong tay, cười nói thân thiết như thể cả thế giới chỉ còn họ. Cô gái trong ảnh là biểu muội, vị hôn thê tương lai của hắn. Còn chàng trai kia — không ai khác chính là Giải Nhung, cái người mà hắn ghét cay ghét đắng.
Tạm gác nỗi ghét bỏ sang một bên, Dương Kỳ cũng không thể phủ nhận: bức ảnh này — thật sự rất đẹp. Một kiểu đẹp tự nhiên, hài hòa, có khí chất khiến người khác khó mà rời mắt.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play