Giải Nhung cứ nghĩ chỉ cần nôn một chút là ổn, nào ngờ vừa nôn đã không dừng lại được. Cậu cố gắng khống chế âm thanh, nhưng cơ thể lại phản chủ mà run lên bần bật. Cậu vịn chặt lấy thành bồn rửa tay, nôn đến mức như muốn móc hết gan ruột trong bụng ra ngoài. Cả người như bị hút cạn sức lực, sắc mặt tái xanh, đầu nhức đến choáng váng, mắt hoa không thấy rõ. Dù hai tay vẫn còn bám lấy bồn rửa, cậu vẫn không thể giữ mình đứng vững. Rất nhanh sau đó, cậu trượt dần xuống đất, ngồi phịch xuống nền sàn lạnh ngắt.
Cậu vào vội nên không kịp đóng cửa. Mọi người bên ngoài tuy không nhìn thấy chuyện gì đang xảy ra, nhưng chỉ nghe tiếng cũng đủ đoán ra cậu đang không ổn.
Phương Mẫn lập tức lao đến. Khi cô vừa tới cửa nhà vệ sinh, thấy Giải Nhung không còn đứng vững, đã ngã ngồi bệt xuống đất, liền hoảng hốt hét lên:
— Giải Nhung!
Trước khi vào, cô còn quay lại hét lên với Thẩm Đình Sơn:
— Ca! Hắn ngất rồi!
Nghe thấy vậy, lông mày Thẩm Đình Sơn liền nhíu lại. Trong khoảnh khắc, hắn nghi ngờ Giải Nhung đang diễn kịch. Người này trời sinh đã giỏi diễn xuất, lúc trước tiếp cận hắn, giả bộ yếu đuối, chẳng phải cũng dùng chiêu này mà dụ hắn sa vào hay sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT