“Hôm nay chắc không thể tiếp tục ở lại với em được rồi, đành hẹn ngày khác vậy.”
“Phương Mẫn, anh không sao thật mà. Gần đây chỉ là ngủ không đủ, hơi thiếu máu một chút. Tìm chỗ nào yên tĩnh nghỉ ngơi một lát là ổn thôi.”
“Thế thì tốt, phòng bên cạnh còn trống, để em đưa anh sang đó.”
Phương Mẫn vừa dứt lời, Giải Nhung đột ngột khuỵu xuống. Cậu như thể mất hết sức lực, cả người trượt dọc theo vách tường, đầu cúi gằm xuống. Một cảm giác tủi thân vô hình ập đến. Cậu chỉ muốn có con, chỉ muốn sống thật tốt cùng đứa trẻ ấy... Vậy mà sao lại không được?
Chẳng lẽ không thể có một ngày yên ổn?
Khóe mắt Giải Nhung ánh lên những tia nước, nhưng Phương Mẫn không nhìn thấy. Người thấy được lại là Thẩm Đình Sơn.
Hắn đứng yên nhìn cậu, thấy người kia lại lần nữa ngồi bệt xuống đất, cúi đầu nặng nề, để lộ chiếc cổ trắng mảnh, yếu ớt đến mức chỉ cần chạm nhẹ vào cũng như muốn gãy vụn. Tựa như một quả cầu thủy tinh, chạm khẽ là vỡ, không còn hình hài nguyên vẹn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT