Trong văn phòng Tổng giám đốc, Chu Thanh Thanh đang cúi đầu, hai tay đan chặt vào nhau đặt trước bụng.
Ôn Tư Ngật ngồi vắt chân trên ghế sofa cao cấp bằng da màu đen, đôi chân dài thẳng tắp vắt chéo tùy ý nhưng ánh mắt thì lại thản nhiên nhìn Chu Thanh Thanh như thể đang quan sát một món đồ hỏng.
Anh lên tiếng, giọng nói lạnh nhạt nhưng từng chữ như dao sắc:
- Cô làm trợ lý được một năm rồi chút việc cỏn con cũng làm không xong, là do tôi quá thoải mái nên cô sinh ra ỷ lại hay là bộ não của cô nhỏ đến mức chỉ đủ chứa mấy việc như làm việc riêng trong giờ làm, ăn uống ngủ nghỉ và làm toán 1+1 = 2?
Người ngoài hay đồn rằng “Thái tử gia nhà họ Ôn nho nhã điềm đạm, thanh cao kiệm lời, là đóa hoa lạnh lùng mọc trên đỉnh núi tuyết.”
Nhưng Chu Thanh Thanh, người đã theo anh đi làm suốt một năm trời chỉ muốn lật tung cái bàn lên mà nói: “Nho nhã cái đầu ấy! Anh ta chính là một con dao găm bọc nhung! Độc miệng, sạch sẽ đến bệnh hoạn, kiêu căng tuyệt tình, tính khí nóng nảy còn nhanh hơn đốt pháo Tết!”
Không đợi cô biện minh, Ôn Tư Ngật lại cất lời với giọng mỉa mai như dội nước đá vào mắt:
- Với màn thể hiện “xuất sắc” của cô, e rằng sớm muộn gì tôi cũng sẽ bị giới kinh doanh chê cười vì tuyển được một “bình hoa di động” làm trợ lý.
Chu Thanh Thanh: “...”
Câu này không khác gì chửi thẳng mặt tôi là đứa vô dụng thì là gì?
Có những lúc Chu Thanh Thanh thật sự chỉ muốn khâu cái miệng độc địa kia của anh lại, hoặc vặn cái đầu anh xuống rồi tự đi đầu thú với chú công an, làm vậy còn dễ chịu hơn phải đứng đây nghe anh mắng! ( app TYT - tytnovel )
Cô đã làm việc suối 48 tiếng không ngừng nghỉ, vừa bay từ Mỹ về chỉ muốn gục xuống ngủ ngay tại chỗ, bị gọi đến gấp như thế lỡ tay cầm nhầm câu bút không mực chẳng phải là chuyện quá đỗi bình thường sao?
Cô là trợ lý chứ không phải là AI! Là người thì ai chẳng có lúc mắc lỗi? Huống chi cái lỗi này chỉ khiến anh ngượng đúng 1 giây thôi! Là 1 giây thôi đó!
Mặt mũi anh rộng đến đâu mà dám gán từ “bao dung” cao quý thánh thiện đó, cho cái thân xác của một tên tư bản máu lạnh như anh?
Chu Thanh Thanh cúi đầu, trong lòng thầm chửi rủa Ôn Tư Ngật mấy chục lần, thậm chí trong đầu còn nghĩ ra thêm một cách mới để “chặt” anh ra làm bốn khúc. - bản chuyển ngữ được đăng tải duy nhất tại nền tảng t-y-t, đọc chương mới nhất tại t-y-t
Lấy Ôn Tư Ngật làm tâm, trong đầu Chu Thanh Thanh đã chửi từ trên xuống dưới, từ chính giữa đến họ hàng mười tám đời nhà anh, không sót một ai.
Sau đó, gương mặt cô từ từ nặn ra một nụ cười vô cùng thành khẩn:
- Sếp Ôn, em biết mình sai rồi! Em sẽ tích cực cải thiện, nỗi lực học hỏi, phấn đấu trở thành một trợ lý mười phân vẹn mười, ưu tú giỏi giang đúng chuẩn hai mươi tư hiếu, xin sếp cho em một cơ hội.
Ôn Tư Ngật khẽ ngẩng đầu liếc nhìn cô một cái, rồi cười khẩy:
- Hy vọng hành động của cô cũng có thể đẹp đẽ như lời cô nói.
Thế rồi Chu Thanh Thanh treo gương mặt đậm mùi “cá khô mặn đời”, đầy bi phẫn lặng lẽ rời khỏi văn phòng tổng giám đốc và quay về bàn làm việc để sắp xếp lịch trình cho ngày mai.
Ở khu vực tăng ca, mấy trợ lý còn đang tăng ca lặng lẽ chứng kiến cảnh tượng ấy, nhanh chóng tụ lại thì thầm tám chuyện:
- Trợ lý Chu lại bị mắng nữa rồi.
- Tội nghiệp chị ấy quá, Tổng giám đốc Ôn tuy đẹp trai thật nhưng cái miệng anh ấy ác quá thể, nếu là em bị mắng kiểu đó chắc nghỉ việc từ đời nào rồi!
- Không hổ danh là sếp Ôn máu lạnh, trợ lý Chu là một người đẹp hàng thật giá thật đó nha, cô ấy còn đẹp hơn mấy sao nữ đang hot ngoài kia mà anh ấy chẳng chút thương hoa tiếc ngọc gì hết!
- Chị đùa sao? Trợ lý Chu cũng tốt nghiệp thạc sĩ ở Princeton đấy, học kém tổng giám đốc Ôn ba khóa, đương nhiên là rất xuất sắc rồi.
- Tui mê cái kiểu tổng tài bá đạo yêu trợ lý quá, nhưng nếu nam chính là Tổng giám đốc Ôn thì…thôi dẹp cho xong!
- Thắp nén nhang cho chị Chu đi!
- Lại một ngày đau lòng vì thương trợ lý Chu rồi…
--------------------
Tác giả có lời muốn nói: “Chào mấy người đẹp, tác giả hói đầu giữa đêm lặng lẽ viết truyện mới đây~ Truyện này là một câu chuyện theo kiểu tổng tài mưu mô – vì tình yêu mà khuất phục nên một số tình tiết là giả tưởng, xin mọi người đừng quá soi xét nhá! Yêu nhiều <3