Tạ Diêm tháo dây an toàn, vòng đến bên cửa xe phía bên kia. Sở Thập Hàm đã đẩy cửa bước ra trước một bước: “Tôi nói tôi không sao.”
“Nghỉ ngơi thêm một lát thì không sai đâu,” Tạ Diêm cẩn thận đánh giá chân Sở Thập Hàm một lúc, trong lòng không khỏi cảm thán sức phục hồi đáng kinh ngạc của chàng trai.
Chưa đầy hai tuần, chân cậu đã khỏi kha khá rồi. Nếu không nhìn kỹ, căn bản không thể nhận ra cậu vừa mới bị thương. “Cậu thật sự muốn xuống ở đây? Còn cách trường một đoạn nữa, tôi nghĩ cậu không nên đi lại nhiều quá.”
Hôm nay là ngày khai giảng. Tạ Diêm vốn định dìu Sở Thập Hàm một mạch đến lớp học của cậu, nhưng bị kiên quyết phản đối.
“Muốn cả thế giới biết tôi bị cậu đánh gãy xương?” Sở Thập Hàm khẽ giễu cợt nói. “Hay là muốn người ta cảm thấy giữa hai chúng ta có mối quan hệ gì đó không thể nói ra?”
“Chuyện này dễ bịa lắm,” Tạ Diêm nói dối không cần kịch bản. “Thiếu gia nhà giàu Tạ Diêm ra ngoài bị cướp, một Alpha cấp S đi ngang qua xông ra giúp đỡ nên bị thương ở mắt cá chân... Tôi chịu trách nhiệm cũng rất bình thường.”
“...... Tạ Diêm, sau này cậu tính đi làm biên tập viên chuyên giật tít câu view vô lương tâm à?”
Tạ Diêm chống cằm suy nghĩ: “Nếu cậu đồng ý làm phóng viên, giúp tôi thu thập thông tin, tôi có thể cân nhắc.”
“Cái đó gọi là paparazzi.” Sở Thập Hàm không nói đồng ý hay không, cậu xoay người đóng cửa xe. “Không cần lo cho tôi, coi như tôi đi dạo một chút, cậu cứ đi báo danh trước đi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT