Khi Thẩm Quý quay về tiểu khu thì Chu Dã đã rời đi từ lâu. Dù sao anh ta cũng là một dị biến giả mạnh mẽ, không thể cứ mãi trấn thủ ở một khu vực được.
Bước vào dãy hành lang của khu nhà cũ, Thẩm Quý liếc mắt một cái đã nhìn thấy những cây nấm nhỏ mọc chi chít trên tay vịn bằng kim loại. Chúng rúc rích bám vào mặt trên, phủ một lớp trắng xóa quanh tay vịn, lại lòi ra từng cái mũ nấm. Cậu dùng ngón tay khẽ nhéo thử, mềm nhũn như bông thấm nước.
Đám nấm này như thể coi cả tòa nhà này là lãnh địa của mình, đang từng chút một mở rộng phạm vi.
“Vai chính sẽ không rảnh rỗi đến mức đi tuần tra mấy khu nhà tồi tàn như thế này chứ?” Thẩm Quý bắt đầu thấy hơi lo.
“Trong nguyên tác, vai chính cực kỳ nhạy cảm với vật ô nhiễm, nhiều lúc còn phát hiện ô nhiễm trước cả thiết bị đo lường. Tác giả trong truyện còn gọi anh ta là ‘thiết bị giám sát ô nhiễm hình người’.”
【Anh ta thật sự rất rảnh, là đội trưởng đội hành động đặc biệt, nhưng lại đi tìm nấm nấu canh thì đúng là ngoài sức tưởng tượng của tôi.】
“Vậy chứng tỏ cậu ta có gu đấy.” Thẩm Quý vừa lên lầu vừa phản bác, “Nấm ngon thật mà!”
【…… Cậu đúng là kẻ giả nhân giả nghĩa.】
【Ngoài ra: Có lẽ anh ta sẽ không đến đây. Khu này trước đó đã được đội cảnh vệ dọn dẹp rồi, sau đó cùng lắm chỉ phái người tuần tra để giữ an toàn thôi, vai chính sẽ không đến làm mấy việc mệt mỏi nhàm chán như thế nữa.】

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play