Nốt nhạc cuối cùng vang lên.
Lương Dữ Lam khom người hướng về phía trước một cái, sau đó cụp mí mắt xuống, chăm chú nhìn cây guitar trong tay, dường như chẳng mảy may để tâm đến lời nhận xét của các vị giám khảo.
Là ca sĩ chuyên nghiệp, Diêu Dư Dư là người đầu tiên không kìm được mà cầm micro lên:
“Lương Dữ Lam, em thật sự khiến chị quá bất ngờ. Lúc nãy chị còn buồn ngủ sắp gục đến nơi, vậy mà nghe xong phần trình diễn của em, chị cảm thấy mình không cần ngủ nữa—vì chỉ cần nhắm mắt lại, trong đầu chị sẽ toàn là giọng hát của em mất thôi. Giọng hát của em rất đặc biệt, tiết tấu lười nhác nhưng vô cùng hợp với bài hát, khiến người nghe cảm thấy vô cùng dễ chịu. Thật sự là hiếm có khó tìm.”
Đây là lời khen cao nhất mà Diêu Dư Dư đưa ra kể từ đầu sân khấu sơ khảo đến giờ, đủ để thấy cô yêu thích Lương Dữ Lam đến nhường nào.
Pháp Tác mỉm cười khoác tay lên vai Hạ Dư, tiện thể quảng bá:
“Cậu còn chưa ký công ty đúng không? Có muốn cân nhắc đến studio của thầy Hạ nhà chúng tôi không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT