Nhận ra điều đó, toàn thân Tô Dao khẽ run lên. Nỗi sợ khiến cô không thể thốt ra lời, nhưng lương tri lại khiến đôi chân cô bất giác bước về phía trước.
Tống Tri Hoan giơ cao con dao chém, lưỡi dao còn chưa kịp hạ xuống, đã có một bóng dáng nhỏ nhắn lao ra chắn trước mặt.
“Đừng giết anh ấy!”
Tô Dao chắn trước người Chu Vũ Bân, khoảng cách giữa cô và lưỡi dao sẫm đỏ kia chỉ còn vài thước.
Không hiểu vì sao, dị năng lại không phát huy tác dụng với cô. Cô vẫn có thể quỳ nửa người trên đất, ngẩng đầu lên đầy sợ hãi, đối mặt với ánh mắt của Tống Tri Hoan.
Tống Tri Hoan ngạc nhiên nhìn cô gái đột nhiên xông ra, dù khuôn mặt và cổ đã được rửa sạch bụi bẩn, trở nên trắng trẻo tinh tươm nhưng chỉ bằng đôi mắt quen thuộc ấy, cô ấy vẫn nhận ra được Tô Dao.
“Hắn cướp đồ ăn của bọn tôi, tôi không nên giết hắn sao?”
Tô Dao vô thức cắn môi.
Cô biết hành vi vừa rồi của Chu Vũ Bân là cướp đoạt, bản thân cũng không kịp ngăn cản.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT