Tới nhà thôn trưởng, Chương Thụ nhảy xuống xe, gõ cửa sân. Không lâu sau, có người ra mở.  
“Chào thẩm, cho hỏi thôn trưởng có ở nhà không ạ?”  
“Có, cháu vào đi.” Vợ thôn trưởng không nhận ra người nhà họ Chương, nhưng vẫn nhiệt tình mời Chương Thụ vào.  
“Gia nãi, xuống xe thôi ạ.” Chương Thụ cười với bà ta rồi quay lại xe, đỡ Chương gia nãi xuống.  
“Chương thúc, Chương thẩm, sao hôm nay rảnh rỗi đến nhà chúng ta thế? Mau vào đi.” Vợ thôn trưởng thấy họ thì ra đón. Với bậc bề trên trong thôn, họ vẫn rất kính trọng, nhưng nếu ai ỷ già lên mặt thì cũng chẳng được xem trọng là bao.  
Nghe tiếng động, thôn trưởng cũng bước ra từ trong nhà, nói với Chương gia gia: “Ta còn định lát nữa đến trạm y tế xem ông thế nào. Nghe nói tối qua Chương Thụ đưa ông đi khám ngay trong đêm. Giờ đỡ chưa?”  
“Không có gì nghiêm trọng, cảm ơn thôn trưởng đã hỏi thăm.” Chương gia gia cảm động, nghĩ rằng chỉ có người như thôn trưởng mới làm nên chuyện lớn! Con trai ông ta mới thi đậu, vậy mà vẫn đối xử tốt với những người già tóc bạc như họ, khác hẳn với vài người chỉ vì là người học chữ mà sinh kiêu ngạo. Đến khi đậu rồi thì càng coi trời bằng vung.  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play