"Có kết quả là được rồi."

Linh ngẫu biến màu, Tam Thanh cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm: "Giờ ta sẽ cấp cho cậu giấy báo nhập học."

Nó dùng đầu cánh chọc chọc vào cọng lông đỏ cong vút trên đầu, lập tức, một mảnh vải lụa trống trơn từ trong không trung chậm rãi bay xuống, lơ lửng trước mặt nó.

Đôi mắt đen láy của Tam Thanh dần chuyển sang màu bạc, trông như dải ngân hà lấp lánh thu nhỏ trong tròng mắt, phát ra thứ ánh sáng huyền ảo, lung linh.

Trên tấm vải lụa, tựa như có một cây bút vô hình đang lặng lẽ viết xuống từng hàng chữ. Chẳng mấy chốc, một tờ giấy báo nhập học đã hình thành.

Ánh sáng bạc trong mắt Tam Thanh dần phai nhạt, nó nghiêng đầu liếc nhìn tấm vải: "Thì ra cậu tên là Ngu Đồ à!"

Cố Hồng Ảnh đứng bên cạnh hiếu kỳ hỏi: "Cậu không biết tên cậu ấy, thế làm sao viết giấy báo nhập học được?"

Tam Thanh lườm cậu ta một cái: "Tam Thanh ta từ xưa đến nay đều là sứ giả truyền tin, đương nhiên phải biết tên người nhận rồi. Đây là [Thiên Phú] của ta!"

Nó thấy cả Ngu Đồ cũng đang nhìn mình đầy tò mò, thế là kiên nhẫn giải thích: "Linh lực phần lớn là bẩm sinh, thuộc tính cũng được cố định ngay từ khi sinh ra, đây gọi là bẩm sinh tồn tại. Nhưng [Thiên Phú] mà ta nói đến thường được kích phát sau này. Người có linh lực chưa chắc đã đánh thức được [Thiên Phú], mà người không có linh lực cũng không có nghĩa là không sở hữu [Thiên Phú]."

Ngu Đồ: "Ý tứ là, ngay cả người bình thường cũng có thể có [Thiên Phú]?"

"Đúng vậy." Tam Thanh gật đầu, "Có những người trời sinh đã sở hữu lợi thế đặc biệt trong một lĩnh vực nào đó. Ví dụ như người kích phát 【 Minh 】 hệ thì học gì cũng nhanh, chỉ cần nghe một chút là hiểu ngay; người kích phát 【 Âm 】 hệ thì ca hát, nhảy múa, chơi nhạc cụ đều thành thạo như cá gặp nước; còn người kích phát 【 Dung 】 hệ, bất kể nam hay nữ, đều sở hữu nhan sắc đẹp đến mức kinh diễm…"

"[Thiên Phú] sau khi kích phát có thể mạnh có thể yếu, thời điểm xuất hiện cũng không cố định. Có người vừa sinh ra đã kích phát, có người chỉ khi trải qua biến cố lớn mới bộc lộ, có người đến tận lúc tuổi xế chiều mới xuất hiện, và cũng có những người cả đời chẳng bao giờ đánh thức được [Thiên Phú]." Tam Thanh ngừng một lát, rồi tiếp tục nói: "Người bình thường có thể kích phát đủ loại [Thiên Phú] kỳ quái, Linh Lực Giả cũng vậy. Nhưng phần lớn Linh Lực Giả đều sẽ chịu ảnh hưởng từ thuộc tính của mình."

Sau đó, nó vỗ vỗ đôi cánh mềm mượt, cắt ngang chủ đề: "Mà thôi, mấy chuyện này còn xa lắm! Linh Lực Giả muốn kích phát [Thiên Phú] còn khó hơn nhiều so với người thường, nên việc đánh thức [Thiên Phú] đã được liệt vào điều kiện bắt buộc để tốt nghiệp rồi!"

Nói đến đây, Tam Thanh đảo mắt nhìn hai người trước mặt, chợt nhớ ra điều gì đó: "Phải rồi, ta còn chưa giới thiệu cho các cậu về trường đại học Miracle nhỉ?"

Nó khẽ vung cánh, tấm vải lụa đã ghi đầy chữ tự động cuộn lại, nhẹ nhàng rơi vào lòng bàn tay Ngu Đồ.

"Miracle là một trường đại học hợp tác Đông – Tây, áp dụng chế độ giáo dục hỗn hợp, thời gian học kéo dài năm năm. Ở đây, học viên không chỉ học phép thuật và dược thuật phương Tây, mà còn tiếp thu cả thuật pháp phương Đông như ngự kiếm, phù chú, luyện đan. Học viên phương Tây lấy ma pháp làm cốt lõi, phụ đạo thuật pháp phương Đông, trong khi học viên phương Đông lấy thuật pháp làm chính, phụ đạo ma pháp phương Tây."

Tam Thanh nói đến đây, giọng điệu bỗng trở nên nghiêm túc hơn: "Cuối mỗi học kỳ sẽ có một kỳ kiểm tra nhỏ, mỗi năm hai lần. Nếu cả hai lần đều đạt tiêu chuẩn, học viên có thể tham gia kỳ thi thăng cấp. Ai vượt qua kỳ thi này thì có thể tiếp tục học lên năm tiếp theo. Nhưng nếu liên tiếp hai năm không thể thăng cấp, nhà trường sẽ đưa ra khuyến nghị thôi học."

"Mặc dù Miracle có tỷ lệ việc làm sau tốt nghiệp đạt 100%, nhưng tỷ lệ tốt nghiệp thực tế lại chưa đến 30%. Hơn 70% học viên sẽ bị loại do thi rớt, gặp phải sự cố bất ngờ, hoặc không thể đáp ứng đủ điều kiện tốt nghiệp."

Sợ hai người trước mặt bị dọa sợ, Tam Thanh vội bổ sung thêm: "Tuy yêu cầu của Miracle rất khắt khe, nhưng phúc lợi thì thuộc hàng đầu cả nước! Trường có tổng cộng chín nhà ăn, ba bữa một ngày kèm cả bữa khuya, hoàn toàn miễn phí. Ký túc xá là phòng đơn, gồm một phòng ngủ, một phòng khách, một nhà bếp và một phòng tắm, đầy đủ thiết bị gia dụng, miễn phí hoàn toàn tiền điện, nước, internet. Mỗi dịp lễ Tết, nhà trường còn chuẩn bị quà tặng..."

"Còn nhiều phúc lợi khác, vào trường rồi các cậu tự mình khám phá đi." Tam Thanh vẫy vẫy cánh, tiếp tục nói: "Chỉ cần tốt nghiệp thuận lợi, sau khi ra trường sẽ có biên chế nhà nước. Trong thời gian thực tập, lương khởi điểm sau thuế là mười nghìn, hưởng đủ sáu loại bảo hiểm và hai quỹ trợ cấp ngay từ tháng đầu tiên. Tăng ca có tính lương ngoài giờ, đi công tác được hỗ trợ chi phí ăn uống, di chuyển, tất cả đều có thể thanh toán lại..."

Cố Hồng Ảnh nhận xét: "Nghe có vẻ giống mấy lời hứa của bọn lừa đảo ghê."

Ngu Đồ cũng đồng tình sâu sắc.

Tam Thanh: "..."

"Đây là thỏa thuận chung của cả hai thế giới, có hiệu lực pháp lý hẳn hoi!" Món ăn trong dĩa trước mặt Tam Thanh đã nguội bớt, nó căm giận cắn một miếng, vừa nhai vừa nói tiếp: "Đây là đãi ngộ dành cho sinh viên tốt nghiệp. Nếu không thể tốt nghiệp, sẽ bị thanh lọc, chuyển về học tại một trường đại học bình thường, bắt đầu lại từ năm nhất——Ngon quá!"

Lúc trước khi Tam Thanh đang hăng say giới thiệu, Ngu Đồ đã im lặng múc cơm, xếp chén đũa ngay ngắn, hai người một chim ngồi chờ thức ăn nguội bớt trong lúc lắng nghe chuyện nhập học.

Tam Thanh gắp thêm vài miếng nữa, chưa mấy chốc đã ăn hết một nửa phần thức ăn trong dĩa: "Những ai sở hữu linh lực, thư báo trúng tuyển đại học bình thường của họ sẽ được giữ lại. Nếu không thể tốt nghiệp Miracle, bọn họ sẽ bị điều chuyển về một trường đại học khác có điểm đầu vào phù hợp với thành tích thi cử."

"Nghe có vẻ như đã tính toán rất chu toàn." Ngu Đồ hỏi, "Thế còn những người bị loại thì sao? Họ thật sự sẽ cam tâm chấp nhận à?"

Bởi vì đã từng nắm giữ một sức mạnh vượt xa người bình thường, được tận mắt chứng kiến một thế giới rực rỡ đầy màu sắc mà người phàm không thể chạm tới… Liệu họ có thể cam lòng quay trở lại cuộc sống bình thường không?

"A?" Tam Thanh nghiêng đầu nhìn hắn, đôi mắt tròn xoe ánh lên vẻ kinh ngạc: "Cậu nhận ra vấn đề này sớm thế à?"

"Theo quy tắc của hai thế giới song song, một khi rời khỏi thế giới bên trong, ký ức về nơi đó sẽ dần phai nhạt." Tam Thanh nói, "Tựa như từ trong một giấc mộng lớn tỉnh dậy."

Những chuyện đã từng trải qua, từng chứng kiến—

Tất cả sẽ chìm vào quên lãng.

-

Ban đêm, dù lăn qua lộn lại thế nào, Ngu Đồ vẫn không tài nào chợp mắt.

Ban ngày, sau khi ăn cơm cùng nhau, Cố Hồng Ảnh mượn tạm bộ quần áo sạch cùng ít tiền mặt từ Ngu Đồ, hai người cũng đã trao đổi liên lạc. Sau đó, Cố Hồng Ảnh dắt theo Tam Thanh rời đi.

Dọn dẹp xong bát đũa, Ngu Đồ ngồi trên ghế đá giữa sân, lặng lẽ ngẩn người.

Tam Thanh có tính tình rất tốt, đã kiên nhẫn giải thích cho bọn họ rất nhiều điều, giúp Ngu Đồ có được một nhận thức mơ hồ về thế giới bên trong.

Dù đã nhận được thư thông báo trúng tuyển bổ sung từ Tam Thanh, nhưng điều đó không có nghĩa là hắn có thể trực tiếp nhập học. Hắn vẫn phải vượt qua bài kiểm tra đầu vào như Cố Hồng Ảnh, chỉ khi hoàn thành bài kiểm tra, hắn mới thực sự có tư cách trở thành tân sinh viên.

Có hai cách để kích hoạt bài kiểm tra đầu vào. Một là Linh Trang (chính là tờ thông báo trúng tuyển) sẽ tự động phát hiện một sự kiện dị thường cần giải quyết, từ đó hình thành nhiệm vụ kiểm tra. Hai là khi người sở hữu Linh Trang rơi vào tình huống nguy hiểm nhất định, Linh Trang sẽ tự động xác nhận và kích hoạt nhiệm vụ kiểm tra.

Theo lời của Tam Thanh, đây chính là giai đoạn “tìm đường chết” dành cho các tân sinh viên—không thể suốt ngày ru rú trong nhà được, nhiệm vụ sẽ không từ trên trời rơi xuống, mà chỉ có hạn chót đến rồi mất tư cách nhập học mà thôi.

Dù là cách thứ nhất hay cách thứ hai, đều tồn tại nguy hiểm nhất định.

Ngu Đồ thở dài, kéo chăn trùm kín đầu.

Hắn khổ quá mà!!

Ngu Đồ trở mình trên giường, cửa sổ phòng ngủ mở toang, để lộ bầu trời đêm với vầng trăng cao vời vợi. Chỉ là... hôm nay, mặt trăng có vẻ hơi khác thường.

Hắn nhìn chằm chằm một lúc, không biết có phải do ảo giác hay không, ánh sáng của mặt trăng dường như ngày càng rực rỡ, sau đó từ trong vầng trăng có mấy tia sáng chói lọi bắn ra, trông chẳng khác nào những ngôi sao băng rực rỡ. Trong đó, có một vệt sáng lớn nhất lao thẳng về phía hắn.

Ngu Đồ: “!!!”

Hắn sợ đến mức ngồi bật dậy!

Dưới ánh mắt kinh hoàng của hắn, vệt sáng kia ngày càng lao nhanh hơn, mang theo tiếng xé gió “vèo~” đầy khí thế, xuyên thẳng qua cửa sổ, bay vào phòng và đâm thẳng vào lồng ngực hắn!

Dù trước khi chạm tới, vệt sáng ấy đã thu lại lực va chạm, nhưng cú đâm vẫn khiến Ngu Đồ ngã ngửa ra giường.

Họa vô đơn chí, phúc bất trùng lai.

Ngay lúc hắn bị đâm ngã, tờ Linh Trang đặt trên đầu giường đột nhiên bay lên, lơ lửng trước mặt hắn. Chữ viết trên đó bỗng tách ra khỏi trang giấy, hóa thành từng dòng chữ bạc lấp lánh giữa không trung:

【Thí sinh Ngu Đồ, xin hãy hoàn thành bài kiểm tra nhập học của bạn———Bảo vệ Đế Lưu Tương khỏi tay của kẻ cướp đoạt sắp xuất hiện.】

Ngu Đồ: “……”

Người ngồi yên trong nhà, nhiệm vụ lại từ trên trời rơi xuống?!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play