Tích Thúy có thể cảm nhận được, niềm vui sướng rõ ràng không hề giả tạo trên người Vệ Đàn Sinh.
Nhưng cũng chính vì niềm vui sướng này, mới khiến nàng càng không muốn nhìn thẳng vào hắn.
Ánh mắt, có đôi khi có thể tiết lộ rất nhiều ý nghĩ.
Tích Thúy vén chiếc chăn rủ bên hông lên, cố gắng bình tĩnh mà nở một nụ cười, nói: “Ta có chút mệt, muốn ngủ một lát.”
Đôi tay đang nắm chặt khẽ căng lên.
Hắn tuy không thông hiểu thất tình lục dục, nhưng từ nhỏ cũng đã học được cách nhìn mặt đoán ý, sớm đã có thể căn cứ vào những biến hóa thần sắc rất nhỏ của đối phương mà phán đoán ra cảm xúc của người khác, từ đó tranh thủ điều kiện có lợi nhất cho mình.
Hơi ấm còn lưu lại trên đầu ngón tay, chậm rãi lạnh xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play