Hắn là đầu mục của đám thổ phỉ này, cũng họ Lỗ, tên một chữ là Thâm, trước kia từng đọc sách, khí chất khác hẳn đám hãn phỉ.

Hắn còn rất trẻ, mới hơn hai mươi tuổi, nhưng sự tàn nhẫn của hắn không hợp với tuổi tác.

Tích Thúy đối mặt hắn, không dám chậm trễ, vội đáp một câu, "Đại ca."

Lỗ Thâm thấy hắn ngồi xuống, cười đẩy vò rượu trước mặt qua, tỏ vẻ rất thân thiết.

"Ta kêu ngươi trông hắn, có làm khó ngươi không?"

Hắn trong miệng là để chỉ Vệ Đàn Sinh.

Không có mấy người trong trại này muốn làm việc này, việc này rơi xuống đầu Tích Thúy, Lỗ Thâm dĩ nhiên cho rằng Tích Thúy sẽ bất mãn.

Hắn quan tâm đến tâm trạng của Tích Thúy, là vì, theo quan hệ thân thích, hắn là biểu ca của Lỗ Phi.

Năm đó nạn đói, phụ thân của Lỗ Phi, cũng là tam biểu thúc của Lỗ Thâm, đã liều mạng bảo vệ mấy đứa trẻ, trong đó có Lỗ Thâm.

Lỗ Thâm nhớ mạng mình là tam biểu thúc cứu, vì vậy nên rất yêu quý Lỗ Phi.

Lỗ Phi cũng rất tôn trọng vị đại ca này.

Tích Thúy: "Đại ca phân phó, có gì mà làm khó."

Thực ra nàng không những không làm khó, còn rất cảm kích sự an bài này, có thể giúp nàng vừa đến đã tiếp xúc được với Vệ Đàn Sinh, không cần nghĩ cách tiếp cận chàng nữa.

Trong khi Tích Thúy cẩn thận ứng phó Lỗ Thâm, đột nhiên cảm thấy có người gọi mình, nàng còn chưa phản ứng lại thì người nọ đã ôm vai nàng.

Đây là một gã đại hán cao to vạm vỡ, miệng rộng như cửa biển, cởi trần.

Tích Thúy nghiêng đầu cố gắng nhớ lại, đại hán này dường như tên Lỗ Kim Xuyên, ngày thường quan hệ với Lỗ Phi không tệ.

"Đại ca!" Đại hán kia vừa hô lớn với Lỗ Thâm, vừa ôm Tích Thúy càng chặt.

Một mùi chua nồng nặc, hoặc có thể nói là mùi vị của nam nhân xộc thẳng vào mũi, làm Tích Thúy suýt ngất xỉu.

Lỗ Thâm không để ý đến nhạc điệm nhỏ này, cười cười, nói tiếp, "Ta thấy ngươi cũng có vài phần bản lĩnh, từ khi thằng nhãi ranh này bị bắt về, đã ba ngày liền không ăn bữa nào. Không ngờ, hôm nay đến phiên ngươi trông, hắn lại ăn."

Lỗ Kim Xuyên ngồi bên cạnh Tích Thúy nghe xong, tức giận nhổ một bãi nước bọt xuống đất, "Mấy hôm trước còn cứng đầu như lừa. Hôm nay thì ăn ngay? Ta còn tưởng xương cốt hắn cứng rắn thế nào, hóa ra vẫn là cái bọc mủ không xương."

"Đại ca cũng thế, biết rõ ngươi không kiên nhẫn, lại còn kêu ngươi đến chăm sóc thằng nhãi ranh này." Hắn cười hì hì huých tay Tích Thúy, nháy mắt tinh nghịch, "Suốt ngày nghẹn, đi, ta dẫn ngươi đi uống rượu, lát nữa cùng chúng ta đi kiếm ăn. Đại ca, tối nay chúng ta đi lúc nào?"

Lỗ Thâm không nhanh không chậm mà lại rót thêm một chén rượu, dùng một ngón tay chọc vào bát rượu, chấm chút rượu đưa đến trước mặt con khỉ trên vai, "Còn sớm, phải đợi trời tối hẳn mới đi."

Vẻ mặt Lỗ Kim Xuyên bất mãn, "Chúng ta có phải không ban ngày đi được đâu, sao cứ phải đợi đến tối."

Đám cướp này, có khi ban ngày chặn đường cướp bóc, có khi ban đêm, thậm chí có khi xông thẳng vào nhà người ta, rất kiêu ngạo.

Lỗ Thâm rút ngón tay về, "Ngươi gấp cái gì."

Lỗ Kim Xuyên tức giận bất bình, "Không thể để Vệ Tông Lâm cảm thấy chúng ta sợ ông ta, mới riêng chọn buổi tối."

Vệ Tông Lâm là phụ thân của Vệ Đàn Sinh, cũng là huyện lệnh mới nhậm chức của Thanh Dương huyện.

Tích Thúy lặng lẽ dựng lỗ tai nghe ngóng.

"Ta sợ ông ta làm gì?" Lỗ Thâm cười nhạo, "Ông ta  muốn tiêu diệt chúng ta để lập công thăng chức, cũng phải xem bản thân có bản lĩnh không. Hơn nữa nhi tử của ông ta còn ở trong tay chúng ta."

Bọn họ không sợ quan phủ, tự tin kiêu ngạo, đều có nguyên nhân.

Thứ nhất, số lượng sơn phỉ trên núi Biều Nhi đông đảo, lại có cung tên quân giới.

Thứ hai, bọn họ có cấu kết với quan binh, quân lương của bọn lính thường bị cắt xén, lâu dần thì hợp mưu với nhau.

Thứ ba, địa thế núi Biều Nhi được ông trời ưu ái, dễ thủ khó công, lại nằm ở khu vực giáp ranh hai tỉnh, các quan viên đùn đẩy nhau, lâu dần trở thành "vùng đất vô chủ".

Thứ tư, đám cướp trên núi Biều Nhi và dân làng dưới chân núi vốn là một nhà, qua lại chặt chẽ, liên kết sâu sắc, dù quan phủ có tâm tiêu diệt, cũng thường ngại tình hình này, không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Vệ Tông Lâm lại khác, ông ta vừa mới nhậm chức, nhi tử Vệ Đàn Sinh liền bị bắt đi, một lòng muốn tiêu diệt đám đạo phỉ này, lại còn bắt Lỗ Thâm cùng mấy huynh đệ của hắn.

Lỗ Thâm vốn định cùng ông ta giảng hòa, giống như vị huyện lệnh tiền nhiệm ở Thanh Dương huyện, tốn chút tiền bạc đổi lấy thanh tĩnh.

Nhưng không ngờ Vệ Tông Lâm là người cương trực, ghét a dua nịnh hót, không muốn cùng bọn chúng cấu kết làm bậy, một hai phải dập tắt sạch đám trộm cướp làm hại này mới bằng lòng bỏ qua.

Trên núi Biều Nhi có tin tức truyền đến, nói quan phủ đã có hành động, nhưng xem sắc mặt Lỗ Thâm hiện giờ, dường như không hề để tâm.

Rốt cuộc Vệ Đàn Sinh ở trong tay bọn họ, Vệ Tông Lâm sẽ phải kiêng kị vài phần.

Trên bàn bày rượu trắng nấu từ gạo dưới chân núi, Tích Thúy bị Lỗ Kim Xuyên rót mấy chén lớn, uống xong gáy cũng hơi choáng váng, khuôn mặt đen sạm cũng hiện ra vài phần ửng đỏ.

"Tửu lượng của ngươi cũng quá kém, lát nữa say thì ai khiêng ngươi về."

Tích Thúy đấm đấm đầu, vội liên tục nói, "Ta đi hóng gió, tỉnh rượu."

Nói là đi tỉnh rượu, kỳ thật nàng là đi tìm Vệ Đàn Sinh.

Hắn vẫn ngồi ở chỗ đó, khuôn mặt nhỏ không có biểu cảm gì mà chỉ cúi đầu nhìn xuống đất.

Tích Thúy theo ánh mắt hắn nhìn theo, thấy một đàn kiến đang dọn mẩu bí đỏ trên mặt đất.

Lúc này mặt trời đã hoàn toàn lặn xuống, tiếng ồn ào trước bàn cũng dần yếu đi, gió đêm thổi đến người có chút lạnh lẽo.

Vệ Đàn Sinh ăn mặc rất đơn bạc.

"Lạnh không?" Tích Thúy cười hỏi. Khi nàng cười rộ lên, thịt hai má chồng chất lên nhau, trông rất đáng yêu.

Vệ Đàn Sinh ngẩng đầu, nhìn gã ta một cái, lắc đầu.

Tích Thúy chìa đôi tay thô ráp về phía hắn, "Lại đây, ta ôm ngươi về."

Vệ Đàn Sinh lại gật đầu.

Hắn dường như biết rõ trốn thoát vô vọng, nên vẫn luôn rất nghe lời, mặc cho nàng ôm lên mà không hề phản kháng.

Hiện giờ nàng có sức lực lắm, bế người lên không tốn chút sức lực nào.

Trong lòng ngực, nam đồng rất nhẹ, gầy gò bé nhỏ. Yếu ớt như muốn tan ra, nhưng trong mắt lại như thiêu đốt ngọn lửa đỏ tím.

Đôi tay đầy vết thương của hắn thò ra từ cổ tay áo, buông thõng, không nắm lấy quần áo Tích Thúy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play