Lưu Khải Sơ không chỉ dễ bắt chuyện mà còn là một cây nói không biết mệt.
Từ lúc ngồi xuống, cậu nói không ngừng nghỉ, tạo thành sự tương phản rõ rệt với nhóm thí sinh ủ rũ bị xếp vào lớp F. Không biết là do cậu lạc quan hay thật sự chẳng mảy may để tâm đến chuyện bị loại.
Lại Vũ Đông thì hoàn toàn không chống đỡ nổi, mỗi lần đáp lời đều ngắn gọn và có phần lúng túng.
“Yuki, cậu xem cậu xem! Lại là một thí sinh đến từ nước ngoài! Tiếc thật, cậu ấy là con lai Trung – Thái, chắc không phải đồng hương của cậu đâu ha?”
“Ừm… không rõ lắm.”
…
“Haiz, quả nhiên là sai lầm rồi, Chu Thụy chọn bài hát khó quá.”
“Ừm.”
…
“Cuối cùng cũng đến lượt Khúc Hân Trình rồi! Cậu biết Khúc Hân Trình không? Khúc Hân Trình cùng công ty với Phó Hàm Vũ lão sư đó, thực tập sinh của công ty lớn chắc chắn là rất ghê gớm!”
“Ừm, tôi cũng nghĩ vậy.”
…
“Ủa? Hình như đây là giáo viên dạy nhảy của bạn mình thì phải?”
“Vậy… vậy hả?”
…
Hết cách rồi, nói ít thì ít sai mà.
Khi Lưu Khải Sơ lại lần nữa bắt chuyện với Lại Vũ Đông — cũng có thể là đang lảm nhảm một mình — và bị máy quay ghi hình “reaction” lia qua, đám bình luận trực tiếp cuối cùng cũng không nhịn được nữa.
【Cậu em này nói chuyện nhiều ghê】
【Vấn đề là Yuki có hiểu không cơ 2333】
【? Sao lại không hiểu được?】
【Chắc Lưu Khải Sơ đang cố làm sôi động bầu không khí thôi? Cũng khó trách, ai bảo Miura Yuki lạnh lùng thế】
【Không bàn đến sân khấu đầu tiên, hình tượng của Yuki đúng là rất lạnh nhạt】
【Chắc do ít nói thôi, chứ đâu phải vô cảm, có lẽ tính cách cậu ấy vốn vậy】
【Cũng có thể là xây dựng hình tượng đấy】
【Lạnh lùng nhưng chỉ là cái bình hoa? Quê mùa chết đi được hahahaha】
【Thì sao chứ thì sao chứ? Tôi thích quê mùa đó!】
Lại · bình hoa lạnh lùng · quê mùa chết đi được· Vũ Đông: …
Hình như… giờ có giải thích cũng khó mà rõ ràng được.
Phải nói một chút về tính cách thật sự của Lại Vũ Đông.
Trong cuộc sống thực, Lại Vũ Đông thuộc tuýp người rất dễ hòa đồng, mặc dù hắn không nhiệt tình chủ động như Lưu Khải Sơ mắc chứng cuồng giao tiếp, nhưng hắn cởi mở hòa nhã, đối xử tốt với mọi người, thường có người tìm đến hắn để trút bầu tâm sự, là “đài phát thanh tình cảm” được bạn bè công nhận.
Lạnh lùng?
Không thể nào. Từ này chẳng dính dáng gì đến hắn cả.
Nếu không vì thân phận thí sinh đến từ nước ngoài khiến hắn bị “trói tay trói chân”, thì giờ chắc đã nói chuyện rôm rả với Lưu Khải Sơ rồi.
Vậy thì tại sao lại khiến khán giả có ấn tượng như vậy? Không hoàn toàn là vì Lại Vũ Đông tiết kiệm lời nói, nếu không thì ngay từ khi hắn mới xuất hiện trên sân khấu, bình luận đã không rần rần với mấy từ như “cool ngầu”, “đại ca”, những thứ chẳng hề ăn nhập với con người thật của hắn.
Phần lớn là vì… gương mặt hắn.
Phải, Lại Vũ Đông sở hữu một gương mặt có cảm giác rất… xa cách.
Mắt hắn là kiểu mắt phượng điển hình, khóe mắt cong, đuôi mắt xếch lên, đôi mắt dài hẹp nhìn quanh rạng ngời, hàng lông mày hơi rủ xuống càng tôn lên vẻ anh tuấn lạnh lùng, sự kết hợp tuyệt vời giữa lông mày và đôi mắt khiến một ánh nhìn đơn giản cũng đầy tính công kích.
Lớp trang điểm được tặng kèm khi xuyên không càng làm tăng thêm vẻ sắc sảo này, mái tóc màu bạch kim tro làm nổi bật làn da trắng phát sáng của hắn, kết hợp với kính áp tròng màu vàng anh đào, càng thêm phần cuốn hút.
Ngay khoảnh khắc xuất hiện trên màn hình, Lại Vũ Đông chẳng khác nào một nhân vật bước ra từ tiểu thuyết.
Dựa trên khuôn mặt ấy, cộng với biểu cảm căng thẳng, không mấy tươi cười, vóc dáng cao gầy cân đối và khí chất toát ra từ cử chỉ, tất cả đều trở thành lý do khiến hắn bị gắn mác “lạnh lùng”.
Tóm lại, một “nam thần mặt lạnh” cứ thế mà xuất hiện.
Như vậy… có được xem là lừa tình không? Lại Vũ Đông thầm nghĩ.
Nếu Lại Vũ Đông là một lão làng trong giới giải trí, giờ này chắc đã mừng rỡ không xuể rồi.
Một đạo lý rất đơn giản—
Việc bị dán nhãn sẽ giúp khắc sâu ấn tượng trong mắt khán giả.
Tuy rằng hình tượng bình hoa lạnh lùng có hơi sáo rỗng, nhưng đặc điểm nổi bật, dễ nhớ, chứ không phải là những từ ngữ đại trà thường thấy trong sổ lưu bút của học sinh, ví dụ như cần cù, dịu dàng, chân thành, lương thiện, hay giúp đỡ người khác, thực tế, v.v.
Không phải những phẩm chất ấy không tốt, mà là khi đặt vào một chương trình tuyển chọn nơi trăm hoa đua nở, chúng liền trở nên mờ nhạt, bởi trong số 101 thí sinh thì ít nhất 80 người có thể áp vào, còn không thì đã có fan đeo kính lọc ánh sáng lấp liếm thay rồi.
Muốn debut, trước tiên phải được nhìn thấy đã.
Lùi một vạn bước mà nói, cái nhãn kia cũng đâu phải hình tượng do Lại Vũ Đông cố tình diễn ra, từng giây từng phút đều là con người thật của hắn, chẳng qua là do duyên cớ tréo ngoe mới khiến khán giả hiểu lầm.
Nghĩ xa hơn một chút, người bây giờ rất thích thuộc tính đáng yêu trái ngược, biết đâu lại mang đến một số hiệu quả bất ngờ.
Chỉ tiếc, với một Lại Vũ Đông còn mơ hồ ngơ ngác về ngành idol, hắn chẳng nghĩ xa được như vậy, mục tiêu duy nhất là qua được vòng nào hay vòng đó.
【Chỉ mình tôi thấy dễ thương lắm sao hahahahaha】
【Ghen tị với tính cách của cậu bé Khải Sơ, chẳng sợ gượng gạo tí nào】
【Không không không! Thử gặp kiểu người tự nhiên quá đà như này ngoài đời đi, sẽ thấy đáng sợ thế nào!】
【Tôi lại thấy Yuki không giống kiểu lạnh lùng...】
【Cậu ấy trông có vẻ lúng túng thì đúng hơn】
【Thử đặt bản thân vào tình huống đó xem, tôi cũng ngại chết mất】
【Tui và bạn cùng phòng hòa đồng trò chuyện be like:】
“——A!?”
Đúng lúc Lại Vũ Đông đang chăm chú xem bình luận, một lực mạnh đột ngột vỗ lên vai hắn, theo sau là tiếng reo vang bên tai khiến hắn giật mình đến nỗi trượt cả xuống khỏi ghế.
May mà hắn kịp chống tay xuống đất, nếu không đã đụng vào hàng ghế phía dưới rồi.
Hắn không muốn nổi tiếng theo kiểu “sự cố truyền hình trực tiếp” đâu!
“Yuki!?” Lưu Khải Sơ luống cuống đỡ Lại Vũ Đông dậy, mặt đầy áy náy, “Xin lỗi xin lỗi! Mình quá kích động!”
“Không trật chân chứ?” Cậu trai tóc nâu ngồi hàng ghế trước quay người lại, lo lắng nói như lải nhải, “Chỉ vì chuyện nhỏ mà trật chân thì làm sao thi bài hát chủ đề được? Bất lợi lắm đấy.”
Cậu ta còn thêm một nhát dao nhẹ nhàng: “Dù sao với trình độ nhảy của cậu, có trật hay không hình như cũng không khác biệt mấy, nhưng bị thương thì vẫn là không tốt.”
“……Không sao,” Lại Vũ Đông đáp khô khốc.
“Thật không? Khó chịu thì đừng cố quá.”
“Ừm.”
Bề ngoài Lại Vũ Đông rất bình tĩnh, nhưng trong lòng thì đã vỡ vụn thành từng mảnh. May mắn là hầu như không ai trên bình luận để ý đến màn lúng túng này, bằng không hôm nay hắn đã xấu hổ đến mức phải luyện thành da mặt dày mất rồi.
Hắn lặng lẽ liếc qua bảng tên trước ngực cậu trai tóc nâu, tên là Lương Chi Thịnh, chưa dán cấp độ, chắc là chưa tới lượt biểu diễn.
“Cậu nhiệt tình quá mức rồi, người ta sẽ ngại đấy,” Lương Chi Thịnh nghiêng người nói, “Cậu xem, hù cậu ấy rồi kìa?”
Lưu Khải Sơ ngại ngùng gãi đầu: “Xin lỗi nha, bạn bè đều nói mình hơi tăng động… Lần sau mình nhất định chú ý!”
“Không sao đâu.”
Nói cho công bằng, Lại Vũ Đông không ghét kiểu người nhiệt tình như Lưu Khải Sơ. Trong một môi trường xa lạ, được ai đó chủ động thân thiện là điều vô cùng may mắn.
Lại Vũ Đông do dự một lúc rồi khẽ hỏi: “Nãy cậu định nói gì vậy?”
Tính đến hiện tại, đây là câu hỏi đầu tiên hắn chủ động đưa ra với tư cách thí sinh.
“À à! Cậu nói cái đó hả!”
Lưu Khải Sơ lập tức hớn hở hẳn lên.
Cậu kéo tay áo Lại Vũ Đông, vẻ mặt hân hoan như một chú cún nhỏ vui mừng vẫy đuôi: “Là Giang Dương Phàm! Giang Dương Phàm bằng xương bằng thịt đó! Giang Dương Phàm chắc là thí sinh hot nhất rồi đúng không? Mình từng xem phim 《Lời Tự Tình》 Giang Dương Phàm đóng đó!”
——Giang Dương Phàm?
Lại Vũ Đông chớp mắt, nhìn về nhóm ba người đang đứng giữa sân khấu.
Nam sinh ở vị trí trung tâm có gương mặt đặc biệt nổi bật, mái tóc nhuộm màu nâu xám sữa dịu dàng, khóe môi luôn nở nụ cười nhẹ, đúng chuẩn khí chất “anh trai nhà bên” khiến người xem liên tưởng đến nhân vật nam phụ được yêu thích nhất trong phim truyền hình.
Hai người còn lại cũng có ngoại hình không tệ, nhưng đứng cạnh trung tâm thì hơi lép vế.
【\Giang Dương Phàm/ \Giang Dương Phàm/ \Giang Dương Phàm/】
【Anh Phàm sao lại vào nhóm ba người thế này? Hai người còn lại là ai vậy?】
【Trương Minh Triệt và Vu Nhất Chân, cả ba người đều thuộc cùng một công ty.】
【Giang Dương Phàm là ai vậy?】
【Cùng xem tác phẩm 《Lời Tự Tình》của anh chàng đẹp trai Giang Dương Phàm đi nhé~】
【Trương và Vu cũng từng đóng web drama đấy】
【Anh Phàm đẹp trai quá nổi bật!】
【Cái gì đây? Nhóm web drama à?】
“Suýt nữa quên mất! Cậu có thể không biết Giang Dương Phàm,” Lưu Khải Sơ vỗ đầu, ân cần giới thiệu, “Cậu nhìn, người đứng giữa có tóc sáng màu, chính là Giang Dương Phàm đấy.”
Lại Vũ Đông gật đầu: “Ừm, biết rồi.”
Lưu Khải Sơ mắt mở to ngạc nhiên: “Hả? Cậu biết à? Giang Dương Phàm nổi tiếng cả ở nước ngoài rồi sao?”
Lại Vũ Đông thầm nghĩ, đâu chỉ là biết, còn là một trong hàng triệu idol mà mẹ hắn thích.
Nhưng nói thật lòng thì không thể, hắn chỉ vào bảng tên trên áo, nói ngắn gọn: “Bảng tên, có ghi.”
“... Đúng rồi.” Lưu Khải Sơ lúc này mới ngộ ra.
Giống như đa số khán giả, Lại Vũ Đông chỉ biết mỗi Giang Dương Phàm.
Lý do hắn biết Giang Dương Phàm không phải vì người này nổi tiếng đến mức nào, mà là vì tác phẩm đại diện của Giang Dương Phàm, 《Lời Tự Tình》, chỉ là một bộ phim thần tượng hiện đại, nổi lên một thời gian ngắn rồi biến mất, chẳng bao lâu sau đã bị bộ phim mới khác chiếm sóng.
Nhưng mẹ Lại Vũ Đông là fan ruột của bộ phim này, nhân vật bà yêu thích nhất chính là vai nam thứ mà Giang Dương Phàm đóng, thậm chí còn đổi ảnh đại diện thành hình của Giang Dương Phàm.
Lại Vũ Đông muốn không nhớ cũng khó.
So với Giang Dương Phàm chỉ nổi lên như một đóa phù dung, Trương Minh Triệt và Vu Nhất Chân hoàn toàn là những người vô danh, nếu không phải bình luận giải thích đơn giản một chút, Lại Vũ Đông còn không biết hai người họ từng đóng web drama.
Đây chính là hiện trạng của phần lớn web drama trong thời đại mì ăn liền, đồng thời cũng là hình ảnh thu nhỏ của cả giới giải trí.
Lại Vũ Đông nhìn về phía chàng trai tóc sáng với vẻ ngoài ấm áp trên sân khấu, trong lòng chỉ có một suy nghĩ duy nhất—
【Liệu có thể mang ảnh ký tên về thế giới cũ không nhỉ?】
Nếu có thể làm mẹ hắn vui, hắn cũng chẳng ngại mạo hiểm để gặp trực tiếp xin một bức ảnh ký tên.
Ra mắt trong nhóm nhạc hay xin một tấm ảnh ký tên, rõ ràng là cái sau dễ thực hiện hơn mà.
Nhưng thực tế lại không bao giờ như hắn mong đợi.
Hệ thống: 【Tạm thời không thể.】
Lại Vũ Đông: 【Tạm thời?】
Hệ thống: 【Đợi khi nào bạn debut tôi sẽ báo cho bạn.】
Lại Vũ Đông: 【Thà cậu nói thẳng là không được còn hơn.】