Câu cửa miệng người ta thường nói: “Bà con xa không bằng láng giềng gần”, quả thật đúng với hai nhà Cố – Trịnh. Nhiều năm qua, hai nhà sớm chiều nương tựa lẫn nhau, cùng sẻ chia ngọt bùi, hoạn nạn.
Nguyên bản, Cố gia không ở con hẻm này. Tổ phụ và phụ thân lần lượt qua đời, Triệu Xuân Mai lực bất tòng tâm, khó bề nuôi nổi hai đứa con nhỏ, đành bán đi ngôi nhà lớn đổi lấy bạc, rồi dọn về nơi ngõ hẻm này nương thân.
Khi ấy, nàng hãy còn trẻ mà đã góa bụa, nhà mẹ đẻ lại không chịu thu nhận, tâm tình sa sút, ngày ngày sống ngơ ngẩn như mất hồn. Thường khi ngồi dưới mái hiên cả nửa ngày trời, không ăn không nói.
Cố Quân Xuyên lúc ấy còn nhỏ, Cố Tri Hi lại càng chỉ mới chập chững biết đi. Từ một gia đình sung túc rơi vào cảnh nghèo khó, đến nổi nhà bếp còn chẳng biết nhóm lửa, hôm đói hôm no, chật vật qua ngày.
Biết mẫu thân thương tâm, Cố Quân Xuyên không dám mè nheo, nhưng khi đói đến không chịu nổi, lại phải dắt tiểu muội đứng bên cổng nhà người ta, đôi mắt trông mong hướng vào trong viện.
Hắn còn nhớ rõ, người đầu tiên mở rộng cửa với huynh muội hắn chính là Cát thẩm.
Lúc đó Hổ Tử còn chưa chào đời, trong nhà chỉ có đại cô nương. Vừa thấy huynh muội hắn, nàng vội vàng chạy vào bếp múc hai bát cháo đầy ắp, sợ bọn nhỏ ăn không đủ, còn dọn thêm một chén dưa muối nhỏ, nhét cả vào tay hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play