“Lần này đi trấn, nhớ ghé Bình An Đường cảm ơn đại phu Hứa một tiếng. Con có thể khỏe lại cũng là nhờ người ta kê thuốc miễn phí. Nương cũng chẳng có gì quý giá, nếu mấy thứ thuốc con đào được mà có giá trị, thì mang một ít tặng người ta xem như lễ tạ có được không?” Trương thị nói thử.
“Lúc đó xem tình hình rồi tính sau.” Trong trí nhớ của nguyên chủ, Bình An Đường là hiệu thuốc giá cao, lúc đó cha hắn lấy thuốc chữa cho Lục Đại Phú còn phải qua Phúc Khang Đường – nơi giá rẻ hơn. Việc Trương thị nói Bình An Đường phát thuốc miễn phí, hắn còn phải kiểm chứng lại đã.
Sáng sớm hôm sau, trời còn chưa sáng rõ, Lục Tu Viễn đã bị gọi dậy, bảo nhanh chóng chuẩn bị để ra đầu thôn kịp chuyến xe bò, không được chậm trễ thời gian.
Ăn xong bữa sáng, Trương thị dúi vào tay hắn mấy đồng tiền, dặn:
“Nhị Lang, đây là mấy đồng ta cho con, ra ngoài nếu đói bụng thì mua chút gì ăn, đừng để đói.”
Lần này ra ngoài tuy không tính tiêu tiền, nhưng dù gì cũng là ra khỏi nhà, mang theo ít tiền vẫn an tâm hơn. Hắn nhận lấy, đếm sơ qua mười đồng tiền, không ít cũng không nhiều, còn vương lại chút hơi ấm hắn cẩn thận cất kỹ bên người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT