Lục Tu Viễn lắc đầu: “Ta không phải vì chuyện đó mà buồn bực, chỉ là đột nhiên nhớ ra có việc muốn nhờ Tần đại ca giúp đỡ.”
Tần Phong nghe vậy liền hỏi ngay: “Là chuyện gì vậy? Nếu ta giúp được thì cứ nói thẳng ra!”
Lục Tu Viễn chắp tay nói: “Tiểu đệ thật sự không còn cách nào khác mới phải làm phiền đại ca, không dám giấu, hôm qua sau khi tỉnh lại thì phát hiện con dấu tú tài mang theo người đã không thấy đâu. Trong nhà và xung quanh đã tìm kỹ cũng không thấy, ta nghi có khi làm rơi trong bẫy, nên muốn nhờ Tần đại ca giúp xem thử.”
Tần Phong nghe xong thì hiểu ra, con dấu thường được mang bên người, tình cảnh lúc đó quả thật rất dễ làm rơi vào bẫy.
Dù sao cũng không phải chuyện gì khó, mà bản thân cũng có phần trách nhiệm. Nghĩ vậy, trong lòng càng thêm áy náy, lại càng thấy không thể chối từ, liền vỗ ngực bảo đảm với Lục Tu Viễn.
“Lục huynh đệ cứ yên tâm, đại ca sẽ lập tức về tìm, chậm lắm hai ngày nữa nhất định đưa lại cho ngươi!”
Lục Tu Viễn chắp tay cảm ơn, Tần Phong vỗ vai hắn nói: “Đừng khách sáo với đại ca như vậy! Mau vào phòng nghỉ ngơi đi, chờ tin tốt của ta hai hôm nữa!”
Nhìn Tần Phong rời đi, Lục Tu Viễn ngẩng đầu nhìn về phía dãy núi xa, núi non trùng điệp nhấp nhô, đỉnh núi cao sừng sững chìm trong mây mù mờ ảo, như được phủ một lớp lụa mỏng khiến người ta khó nhìn rõ, lại càng muốn bước vào khám phá.
Gió lạnh thổi qua mang theo lá khô rụng xuống đầu hắn, cắt ngang dòng suy nghĩ, hắn co vai lại, chỉnh lại quần áo rồi quay vào phòng xem Lục Đại Phú. Thấy ông đã ngủ, hắn liền nhẹ nhàng đắp lại chăn cho ông rồi lặng lẽ rời đi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play