Tô Lương Thiển đi đến mép giường, kêu nhỏ hai tiếng, Thẩm Kỳ Thiện nghe được, xoay người lại, vẫn thút tha thút thít nức nở, hai bả vai run run, trên mặt đều là nước mắt, đôi mắt sưng lên, môi cũng mím chặt lại, đôi mắt ngấn lệ, có một loại ai oán ảm đạm nói không nên lời, thật giống như là bông hoa trắng mềm yếu xinh đẹp, khiến người thương tiếc.
Thẩm Kỳ Thiện nhìn thấy Tô Lương Thiển, cuống quít lau nước mắt, ngồi thẳng người, “Thiển Nhi, sao muội lại tới đây?”
Tô Lương Thiển thấy Thẩm Kỳ Thiện như vậy, lại đau lòng, có chút tức giận, càng nhiều hơn là không biết phải làm sao, giải thích: “Muội mới vừa cùng Đại cữu mẫu đến chỗ tiểu cữu mẫu, người bên nhà ngoại tổ mẫu của tỷ, sau này sẽ không tới nữa, tiểu cữu mẫu bị phạt đóng cửa ăn năn một tháng, trong khoảng thời gian này, nếu tỷ rảnh rỗi, khuyên nhủ bà ấy cho tốt, thu lại hết những suy nghĩ không nên có, không thì Thẩm gia không thể dung thứ cho bà ấy nữa, những đau khổ bà phải chịu trong quá khứ sẽ thành chịu suông, việc này là ý của muội.”
Khẩu khí của Tô Lương Thiển, bình tĩnh lại thản nhiên.
Thẩm Kỳ Thiện ừ một tiếng, “Có phải mẫu thân tỷ lại nói cái gì không nên nói phải không? Trước đó tỷ đã khuyên bà, người nhà ngoại tổ bên kia không tốt lành gì, nhưng bà không nghe, như vậy cũng tốt.”
Thẩm Kỳ Thiện biết Tô Lương Thiển đều là vì muốn tốt cho Kinh Quốc Công phủ, nàng là tiểu thư còn sót lại duy nhất của Kinh Quốc Công phủ, chuyện gì cũng không làm được, xảy ra vấn đề còn cần Tô Lương Thiển tới giải quyết, trong lòng Thẩm Kỳ Thiện áy náy, trong chuyện của Thẩm Ngũ phu nhân, Thẩm Kỳ Thiện cũng thật sự lo lắng, Tô Lương Thiển giải quyết, nàng ấy cũng thấy vui mừng.
Tô Lương Thiển cái gì cũng tốt, nếu nói duy nhất làm nàng ấy bất mãn, cũng chỉ có…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play