Tô Lương Thiển ra vẻ thần bí, “Tiểu thư nhà em biết xem thiên tượng, đoán chắc hai ngày này sẽ trời mưa, hơn nữa trận mưa này nhất thời sẽ không ngừng, tính thời gian Viễn Tuệ rời đi, là một hai ngày này cũng tròn ba tháng rồi, em bảo Quý Vô Tiễn sắp xếp một chút, ngày mai ta sẽ đi gặp ông ta.”
Thu Linh nghiêm túc gật đầu, một chút cũng không nghi ngờ lời nói của Tô Lương Thiển, xoay người đi làm việc.
Ngày hôm sau, lúc Tô Lương Thiển ra cửa, mưa vẫn chưa tạnh, nàng bung dù lên xe ngựa, sau đó ra ngoài, đến Quý gia, nàng vờ ra khỏi thành, đi quán trọ nơi Viễn Tuệ đặt chân ở phía Bắc ngoại thành.
“Tiểu, không phải, công tử, ngày mưa thật chán ghét nhỉ, vừa ra khỏi cửa, cẩn thận đến đâu thì giày với y phục đều ướt hết.”
Đúng vậy, sau khi Tô Lương Thiển đến Quý gia, cải trang thành nam, giả vờ làm bằng hữu mới kết giao với Quý Vô Tiễn, cùng Quý Vô Tiễn đi ra ngoài, Thu Linh thì giả thành gã sai vặt.
Thu Linh đã ra cửa từ trước khi Tô Lương Thiển khởi hành từ Tô phủ thì, là Ảnh Đồng cùng Tô Lương Thiển ngồi xe ngựa rời khỏi Tô phủ, sau khi đến Quý phủ, Ảnh Đồng lại đổi thành Thu Linh, Quý Vô Tiễn nói thẳng rằng Tô Lương Thiển quá mức cẩn thận.
Cẩn thận giữ thuyền vạn năm, cẩn thận không bao giờ là sai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT