Ngón tay Tô Hàm Nguyệt chỉ về phía Tô Lương Thiển biến mất, tức giận dậm chân, Tô Khuynh Mi nắm lấy tay nàng ta, “Bây giờ tỷ ấy đương nhiên ghê gớm, chúng ta không bằng.”
So với Tô Hàm Nguyệt tức giận, Tô Khuynh Mi quả thật trong mắt đầy vẻ căm hận, Tô Hàm Nguyệt thì ở một bên lẩm bẩm, oán giận mắng nửa ngày.
Các nàng ta chờ ở chỗ này, chính là bởi vì đã biết tin tức Thái hậu đón Tô Lương Thiển tiến cung, vốn muốn lưu lại ấn tượng tốt trước mặt người của Thái hậu, không nghĩ tới, một chút mặt mũi Tô Lương Thiển cũng không cho.
Thái hậu lấy lí do Dạ Tư Tĩnh nhớ Tô Lương Thiển mới đón Tô Lương Thiển tiến cung, nhưng trực giác của Tô Lương Thiển cảm thấy, chuyện không đơn giản như vậy.
Khi Tô Lương Thiển đến Từ An cung, trời đã tối, Thái hậu và Dạ Tư Tĩnh đang chờ nàng dùng bữa tối.
Dạ Tư Tĩnh nhìn thấy Tô Lương Thiển thì rất vui vẻ, ngồi cạnh nàng, lúc ăn cơm chiều vẫn luôn quấn lấy nàng nói chuyện.
Tô Lương Thiển rời cung cũng chưa được mấy ngày, Từ An cung cũng không có gì thay đổi, Thái hậu cũng giống như trước đây, nhưng thật ra Dạ Tư Tĩnh thì trên người đã có thịt, khí sắc cũng tốt hơn rất nhiều, vết roi trên mặt cũng nhạt đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT