Quý Vô Tiễn đã không dám nghĩ sâu, nếu như không phải có kế hoạch của Tô Lương Thiển, không có dự đoán của Viễn Tuê, không biết bách tính của Tứ Thủy này sẽ bị Hỗ Vĩ xử lý như thế nào.
Tàn sát thôn, hủy thi diệt tích, có thể nhìn thấy còn có quan trường của mấy châu huyện gần với Tứ Thủy sẽ hỗn loạn như thế nào.
Tay của Quý Vô Tiễn khẽ nắm thành đấm, hắn rất rõ lo lắng của Lưu Hoa, cũng không phải không có lý, Thái tử ngu ngốc như vậy, thích nhất loại nịnh nọt như tên Hồ Vĩ này, nói không chừng sau khi quay lại Kinh thành thật sự sẽ nói lời ngon ngọt trước mặt Hoàng thượng, đến khi đó nếu Hoàng thượng cho thăng chức, nếu mà xảy ra chuyện, Thái tử sẽ cực lực che dấu, nói không chừng Hoàng thượng cũng sẽ giúp đỡ, vậy thì vạn người này chỉ có thể ấm ức chết không minh bạch như vậy.
Quý Vô Tiễn chắp hai tay sau lưng, đi đến đình hóng gió, nơi này vị trí trên cao lại gần thôn, có thể quan sát tình hình của vài thôn, nơi rộng lớn như thế mà trong thời khắc này chỉ cần giang tay là có thể ôm trọn, mà những người đi lại trong đó chỉ giống như những con kiến bé nhỏ.
Quý Vô Tiễn lại không phải là người có lòng thương người to lớn, nhưng nghĩ đến nhiều mạng người như vậy, người già trẻ nhỏ, vẫn lkhông kìm nén được vài phần cảm thông.
"Thôn trang bao nhiêu người như thế, trước mắt thì chết năm sáu người, thôn nào nghiêm trọng nhất thì tạm thời ngươi đừng để họ đi lung tung, cũng đừng để họ ra ngoài lấy cháo, ta đưa ngươi lương thực, ngươi phát cho bọn họ, để bọn họ tự nấu ở nhà. Ta sẽ nghĩ cách giúp đỡ, nhưng trước khi ta tìm được cách giải quyết ngươi tạm thời ổn định tình hình ở đây đi đã."
Quý Vô Tiễn nghe giọng của chính mình có chút trầm khàn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play