Thời gian này Thu Linh đi theo Tô Lương Thiển xử lý tình hình thảm họa, cũng ít nhiều tăng thêm chút nhận thức, chỉ cần cho bách tính đồ ăn, bố trí ổn thỏa cho họ, sẽ không xảy ra chuyện gì, nàng không biết chuyện ôn dịch, nên rất lạc quan.
Tô Lương Thiển không tiếp lời, bức thư Quý Vô Tiễn gửi cho nàng, không có chữ nào đề cập đến việc Thái tử cứu trợ thiên tai, hẳn rằng Thái tử rời Hoàng đế thì vô pháp vô thiên, thấy nữ nhân không bước đi nổi, trên thực tế Tô Lương Thiển còn cảm thấy Hoàng thượng để Thái tử đi lần này đối với bách tính Tứ Thủy mà nói, không có tác dụng gì, ngoaị trừ làm cho mọi việc trở nên tệ hại hơn.
"Cho dù thật sự xảy ra chuyện thì tiểu thư cũng không có cách nào mà, Tứ Thủy cách xa kinh thành như vậy, hơn nữa việc ở đây tiểu thư còn xử lý chưa xong, căn bản là không có thuật phân thân, không lẽ hắn ta không biết tiểu thư gần đây bận như thế nào sao?"
Thu Linh không biết nội tình, có chút bất mãn bĩu môi oán hận.
Tô Lương Thiển vẫn luôn phụ trách nạn dân trong ngoài kinh thành, nhờ phúc của Dạ Phó Minh, Tô Lương Thiển có thể nói là cái gì cũng đều biết một chút, tiếp nhận chuyện khó như vậy, dù không đến nỗi không biết bắt đầu từ đâu, nhưng cũng không phải có thể tùy tiện xử lý được.
Khoảng thời gian gần đây, bời vì muốn kịp thời gian, nàng đến trà cũng không dám uống nhiều, đương nhiên, đến khi bận rộn cũng chẳng có thời gian uống trà, cũng đã qua hai ngày mới có chút thời gian nghỉ ngơi, nhưng còn rất nhiều việc cần xử lý, phía bên Quý Vô Tiễn nàng chắc chắn không thể giúp quá nhiều.
"Được rồi, ta nghĩ chút chuyện, em lui xuống trước đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT